Mấy ngày liên tiếp Hứa Duệ đều đứng đợi mang bữa sáng cho Cố Thường Hi, mặc dù cô đã từ chối rất nhiều lần nhưng cậu không hề để tâm vẫn cứ đem đồ ăn sáng tới.
Bữa sáng đó thường vào bụng của Bách Khanh, Lập Thành hoặc là Thục Tâm còn cô thì không hề dùng tới.
Ngày hôm nay Cố Thường Hi và Tần Minh cùng vào lớp thấy Hứa Duệ vẫn đứng ở trước chỗ ngồi, tay cầm túi đồ ăn sáng đợi cô.
Thấy cô đi tới cậu liền đưa túi đồ ăn sáng sang, cười nói:
"Buổi sáng tốt lành. Bữa sáng hôm nay của cậu."
Buổi sáng tốt lành. Cô mỉm cười miễn cưỡng đưa tay nhận lấy, cô biết cho dù cô có từ chối bao nhiêu lần thì cậu ấy vẫn sẽ đem bữa sáng cho cô như thường lệ nên cô cũng không nói nữa.
Tay cô còn chưa kịp chạm vào túi đồ ăn sáng thì có một bàn tay ở phía sau cô duỗi ra cầm lấy túi đồ đó.
Cô quay sang nhìn Tần Minh không hiểu sao cậu lại lấy nó, rõ ràng sáng nay cậu đã dùng bữa rồi.
Hứa Duệ thấy như vậy thì tức giận:
"Tần Minh, cậu đang làm gì vậy? Đây là đồ ăn sáng của tôi đưa cho Hi Hi cậu mau trả lại đây."
Tần Minh đút tay vào túi, nâng mắt nhìn cậu:
"Nhưng tôi sáng nay chưa dùng bữa sáng cũng khá đói nên lấy cái này ăn tạm. Cậu chắc không để bụng đâu đúng không Thường Hi?"
Cố Thường Hi nghe thấy cậu gọi tên mình, tim của cô như có cọng lông vũ quét qua cảm thấy tê dại.
Cô gật đầu: Đúng...
"Cậu cũng nghe cô ấy nói rồi đó Hứa Duệ nên bữa ăn sáng này hôm nay là của tôi. Cảm ơn bữa ăn sáng của cậu."
Hứa Duệ nhìn thấy cảnh tượng này thì tức giận đi về chỗ ngồi, Tần Minh đặt túi đồ ăn sáng sang Bách Khanh, quay sang nhìn cô vẫn còn đứng ở đó:
"Đừng có ngơ ngác đứng đó, tiết học sắp bắt đầu rồi."
Cô nghe thấy vậy thì vào chỗ ngồi xuống, Bách Khanh nhìn túi đồ ăn trên bàn:
"Cậu để sang cho mình làm gì? Mình không đói."
Tôi cũng không đói.
"Thế cậu nhận lấy làm gì?"
Thích.
Bách Khanh: ...
Ở phòng thể dục, Hứa Duệ cầm trái bóng rổ đi tới nhìn Tần Minh đang đứng đó khởi động nói:
"Có dám đấu một trận không?"
Tần Minh quay sang thấy vẻ mặt thách thức cậu ta:
"Được, tôi đấu với cậu."
Lập Thành khoác vai Bách Khanh, nhàn nhã nói:
"Lần này chúng ta có cái để xem rồi."
Bách Khanh gật đầu khó tin nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!