Chương 25: (Vô Đề)

"Hứa Duệ cậu ngồi lộn chỗ rồi, đó là chỗ ngồi của tôi."

Nghe thấy giọng nói này mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn thấy Tần Minh đặt khay cơm lên bàn, lạnh mặt nhìn Hứa Duệ.

Hứa Duệ nhìn thấy người đến là Tần Minh, nghe nói vậy thì cậu tức giận:

"Chỗ này là tôi đến trước, ở đâu ra đó là chỗ ngồi của cậu."

Tần Minh nghe vậy trên người toát ra sự lạnh lẽo khiến ai ở gần đó đều cảm thấy trong lòng rét run, gương mặt âm trầm nói:

"Tôi nói lại một lần nữa đây là chỗ ngồi của tôi."

Bách Khanh thấy cậu thật sự đã tức giận thì vội đứng ra nói:

"Hứa Duệ đó thật sự là chỗ mà cậu ấy ngồi." Nói rồi thì nhìn sang ba người bọn cô đang ngồi:

"Bọn mình đi chung với họ nhưng có chút việc giáo viên tìm mới để các cậu ấy đến ngồi trước."

Thục Tâm cũng đứng dậy nói:

"Sự thật đúng là vậy đó nên Hứa Duệ cậu thông cảm."

Hứa Duệ nghe nói như vậy thì vẫn đứng yên đó không nhúc nhích vẫn nhìn chằm chằm vào Tần Minh.

Chuyện ở bên này cũng gây ra sự chú ý, mọi người đều quay sang nhìn bên này tò mò hóng chuyện.

Cố Thường Hi nhìn hai người bọn họ rồi nhẹ giọng nói:

"Hai cậu dừng lại đi. Hứa Duệ, sự thật như Thục Tâm nói bọn mình đi ăn cùng nhau, chỗ mà cậu ngồi cũng là chỗ của cậu ấy từ trước."

Hứa Duệ dời tầm mắt nhìn cô, nghe thấy một giọng nam sinh ở bàn bên cạnh gọi:

"Hứa Duệ, hay là cậu qua đây ngồi cùng bọn mình đi. Bên này còn chỗ trống này."

Cô quay sang nhìn nam sinh này hóa ra là người nam sinh lúc sáng khen Hứa Duệ.

Cô nghe thấy Hứa Duệ nói thì quay sang nhìn:

"Mình biết hai người rất thân với nhau nhưng mình sẽ không từ bỏ đâu. Mình vẫn sẽ tiếp tục theo đuổi cậu cho dù đối thủ của mình là Tần Minh."

Cậu nói xong thì cầm khay cơm đi qua chỗ nam sinh đó ngồi xuống.

Lập Thành thấy cậu ta đã đi, quay sang nhìn Tần Minh vẫn vẻ mặt âm trầm nói:

"Cậu ta cũng đi rồi chúng ta mau ngồi xuống dùng bữa đi cũng trễ rồi."

Ba người họ lần lượt ngồi xuống, Bách Khanh nhìn Tần Minh ngồi bên cạnh vẫn chưa hết tức giận thì nuốt ngụm nước bọt cúi đầu ăn phần cơm của mình.

Từ lúc cậu ngồi xuống, Cố Thường Hi vẫn luôn nhìn cậu mấy lần tính mở miệng nói gì đó để phá tan bầu không khí này nhưng đều không biết nói gì.

Cô thu hồi tầm mắt tập trung ăn phần cơm của mình, bất ngờ có một chiếc đũa vươn tới gắp đi đùi gà trong khay cơm của cô.

Cô ngẩng đầu lên nhìn thấy Tần Minh đang gắp sườn xào chua ngọt ở bên cậu sang khay cơm cho cô.

Cố Thường Hi nhìn cậu hỏi:

"Cậu muốn ăn thịt gà sao?"

Cậu lạnh nhạt đáp: Đúng vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!