Chương 21: (Vô Đề)

Cố Thường Hi ở trong phòng nằm dài ôm gối lăn qua lăn lại:

"Cũng may là họ vẫn chưa biết mình và Tần Minh ở chung nhà nếu không chắc chắn sẽ có rắc rối."

Cô giơ tay phải bị băng bó lên nhìn, mong là sẽ sớm khỏi trước hôm chủ nhật.

Cô ngồi dậy đi đến trước bàn học ngồi xuống, mở tập ra làm bài tập.

Do tay đang bị băng bó nên viết cũng khó khăn hơn.

Tiếng gõ cửa phòng vang lên, cô đặt bút xuống trong lòng thắc mắc ai còn tìm mình vào tối như này rồi.

Cô đứng dậy đi tới mở cửa thấy Tần Minh đang đứng trước phòng cô.

Cố Thường Hi ngơ ngác nhìn cậu, hỏi:

"Cậu tìm mình có gì sao?"

Vào trong rồi nói.

À được. Cô đứng sang một bên để cậu đi vào rồi đóng cửa lại đi theo sau cậu.

Cậu nhìn bài tập đang mở ra ở trên bàn, hỏi:

"Đang làm bài tập sao?"

Cô gật đầu:

"Đúng vậy, hôm nay thầy cô có giao bài tập về nhà."

Cậu ngồi xuống giường nhìn cô: Thuốc đâu?

Hả? Thuốc gì?

"Thuốc bôi chỗ bị bỏng trên tay cậu."

Cố Thường Hi nghe thế thì hiểu ra, đi tới mở cặp lấy hộp thuốc đem tới đưa cho cậu.

Cô thắc mắc hỏi:

"Đây, nhưng mà cậu cần nó làm gì?"

Tần Minh nhận lấy hộp thuốc, đưa tay vỗ chỗ bên cạnh: Cậu ngồi xuống.

Cô không hiểu gì ngồi xuống bên cạnh cậu, nhìn cậu mở hộp lấy chai thuốc ra.

Cậu cầm lấy tay đang bị băng bó của cô, từ từ tháo nó ra.

Cô nhìn thấy gương mặt cậu đang ở gần mình trong gang tấc, cô nhìn rõ được lông mi cậu rất dài, đôi mắt cậu cũng đẹp nhất là nốt ruồi ở dưới mí mắt cậu.

Cô đang say sưa ngắm nhìn thì nghe thấy cậu hỏi: Cậu nhìn đủ chưa?

Gương mặt cô đỏ ửng vội dời tầm mắt sang chỗ khác:

"Mình nãy giờ đâu có nhìn cậu đâu, chắc cậu thấy nhầm rồi đó."

Cậu nghe vậy cũng không tranh luận với cô, hờ hững nói: Vậy sao?

Tần Minh tháo phần băng bó ở tay cô ra, thấy mu bàn tay cô vẫn đỏ do bị bỏng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!