Ở trên băng ghế quảng trường, Cố Thường Hi mở túi xách lấy một túi quà đưa sang cho Tần Minh đang ngồi bên cạnh:
"Quà giáng sinh em tặng anh."
Anh nhìn túi quà trên tay cô rồi đưa tay nhận lấy, hỏi: Đây là gì vậy?
Cô cười nói:
"Anh mở ra đi rồi biết."
Anh nghe thế thì theo lời cô đưa tay mở túi quà ra bên trong là một ví da màu đen có chất liệu rất tốt.
Anh nhìn cô nói:
"Cảm ơn món quà của em, anh thích nó lắm."
Anh nói xong lấy ví ở trong túi ra rồi để tất cả đồ ở trong ví đấy sang ví mà cô đã tặng, nói:
"Sau này anh sẽ luôn mang theo nó bên mình."
"Anh thích là tốt rồi, lúc đấy em không biết mua quà gì tặng cho anh hôm giáng sinh. Vô tình nhìn thấy cái ví da này, nhìn chất liệu và thiết kế em nghĩ nó sẽ hợp với anh nên em mới mua nó."
Anh cất ví da vào túi sau đó từ túi áo lấy ra một hộp quà nhỏ đưa sang cho cô:
"Đây, quà giáng sinh anh tặng em."
Cô nhận lấy sau đó mở hộp quà ra nhìn anh: Đây là?
"Anh không có kinh nghiệm về tặng quà lắm nên anh mua cho em một đôi bông tai. Em có thích không?" Anh căng thẳng nhìn cô hỏi.
Cô nhìn đôi bông tai có được thiết kế hình ngôi sao một cách tinh xảo, nhỏ gọn thật sự rất hợp ý cô.
Cô gật đầu cười nói:
"Em thích lắm, cảm ơn anh."
Anh nghe vậy thì thở phào, trước giờ anh luôn thế mỗi lần tặng quà cho cô anh đều sợ cô không thích nên khá căng thẳng.
Anh cầm lấy hộp quà, nói:
"Để anh đeo lên cho em."
Cô gật đầu: Được.
Anh vén mái tóc của cô ra sau tai, gỡ đôi bông tai cô đang đeo xuống sau đó cầm lấy bông tai nằm trong hộp lên đeo cho cô.
Cứ như thế lát sau trên tai cô đã đeo đôi bông tai mà anh tặng lúc nãy.
Anh nhìn cô nói: Đeo xong rồi.
Cô nghe vậy thì đưa tay lên sờ đôi bông tai đang đeo, nở nụ cười hỏi anh: Có đẹp không?
Anh gật đầu nhìn cô:
"Rất đẹp, em đeo gì cũng đều đẹp."
Cô mở túi xách lấy gương ra ngắm nhìn sau đó gật đầu nói:
"Đúng là đẹp thật, cảm ơn anh về món quà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!