Bên trong phòng, Cố Thường Hi mặc một chiếc váy màu hồng tay dài ở phía sau lưng có lộ ra một chút, mái tóc dài được để sang một bên, gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng đôi mi được mascara uốn cong, đôi môi được thoa bởi màu son hồng càng làm tôn lên nước da trắng của cô.
Cô thấy đã ổn rồi thì đi tới mở tủ lấy túi quà đã được mua hôm trước ra để vào túi xách, sau đó mặc áo khoác vào, chiếc áo khoác này là áo khoác măng tô nó dài đến đầu gối và khá dày đủ để giữ ấm cho cô.
Cô lấy khăn quàng cổ choàng lên rồi rời khỏi phòng đi tới huyền quan thay giày.
Làm xong cô mở cửa ra ngoài đi xuống dưới khu chung cư.
Lúc cô xuống đã thấy chiếc xe Tần Minh đang đậu ở ngoài, cô nhanh chóng chạy lại đi tới mở cửa ghế phụ ra ngồi vào.
Cô quay sang nhìn anh thấy anh một tay cầm vô lăng còn một tay để thành cửa sổ xe.
Anh cũng không lên nhà thay đồ mà chỉ mặc đồ lúc sáng đi làm.
Anh quay sang nhìn cô rồi nói:
"Xin lỗi, do anh bận chút việc nên về trễ để em đợi lâu rồi."
Cô lắc đầu:
"Không có đâu, chuyện công việc mà em không trách anh."
Anh nhìn cô một lúc sau đó nói:
"Em hôm nay rất xinh đẹp."
Cô nghe vậy thì nở nụ cười sau đó hỏi lại:
"Vậy mọi bữa em không xinh đẹp sao?"
Anh đưa tay xoa đầu cô:
"Đối với anh, em lúc nào cũng xinh đẹp."
Anh nói rồi chồm người sang thắt dây an toàn cho cô, hai người gần nhau đến mức cảm nhận được hơi thở của đối phương.
Anh nhìn cô sau đó cúi xuống hôn lên đôi môi của cô, chỉ là chạm nhẹ chứ không hôn sâu.
Anh rời khỏi trở về chỗ vị trí lái ngồi lại, cầm lấy dây an toàn thắt vào.
Anh hắng giọng nói: Có vị đào.
Cô lúc đầu nghe không hiểu gì nhưng sau đó mới chợt nhớ ra son hôm nay cô sài có vị đào nên anh mới nói thế.
Cô không nói gì quay mặt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, hai gò má đỏ ửng vì câu anh vừa nói.
Anh cũng không nói gì nữa khởi động xe rồi lái đi.
Một lát sau chiếc xe của hai người dừng lại một nhà hàng khá sang trọng, anh đỗ xe xong quay sang nhìn cô đang chăm chú nhìn bên ngoài, hỏi:
"Sao vậy? Không thích à?"
Cô lắc đầu thu hồi tầm mắt, quay sang nhìn anh trả lời:
"Không phải chỉ là nhà hàng này khá sang trọng hơn những cái nhà hàng trước. Em nghĩ nếu có đi cũng chỉ là những nơi nhà hàng mà chúng ta từng đi thôi. Em thấy giá ở đây chắc cũng không rẻ hay là chúng ta đổi sang chỗ khác đi."
Anh nghe cô nói vậy thì bật cười đưa tay xoa đầu cô:
"Tiền anh trong thẻ như thế nào không phải em biết rất rõ sao? Vào đây ăn anh vẫn dư tiền trả."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!