Hải Miên nghe tiếng gọi, nhìn về hướng phát ra âm thanh, thấy những người đó đi đến. Cô cứng người lại, nhìn người phụ nữ xinh đẹp sang trọng đang được người đàn ông trung niên phong độ, ôm eo đi tới hướng cô và Minh Hạo, là mẹ cô mà không phải là phu nhân của Hà Tổng cùng Tổng giám đốc Hà Chấn Phương. Minh Hạo nhìn ra sự thay đổi của cô tay anh siết chặt eo cô nói thầm vào tai cô " Có anh ở đây" cô ngẩng mặt lên nhìn thấy anh nhìn mình đầy yêu thương cô mỉm cười với anh, thở sâu một cái cô ngẩng mặt đối diện với người đang tới. Trần Nhã cùng không khá hơn tí nào thậm chí là chân bà như đổ chì, bà như không tin vào sự thật, đứa con gái bị bà vứt bỏ bây giờ lại trở nên xinh đẹp đến thế, lại còn xuất hiện nơi đây, nhìn người đàn ông đi bên cạnh cử chỉ, ánh mắt đều dành cho đứa con gái đótình yêu sâu đậm mà người đàn ông đó bà biết, thường hay xuất hiện trên tạp chí, cậu ta không phải là tổng giám đốc của tập đoàn bất động sản Tây Á một trong ba tập đoàn lớn mạnh nhất Đông Nam Á và đang hoạt động mạnh tại Mỹ hai năm đổ lại đây sao, so với tập đoàn Tây Á thì công ty chồng bà chỉ là bật trung bởi vậy dù là tuổi cha chú nhưng khi tiếp xúc chồng bà phải e dè, cẩn trọng để lấy lòng cậu ta. Đêm nay cậu ta là khách quí nhất mà chồng bà mong đợi. Mà sao Hải Miên lại đi cùng cậu ta, mối quan hệ của họ là gì?
-" Tống tổng. Ngài đến rồi. Thật hân hạnh cho chúng tôi mà "
Minh Hạo liếc nhìn người phụ nữ mặt trắng rồi lại xanh đứng bên cạnh Hà Chấn Phương. Anh nhếch miệng
- "Xin chào. Hà tổng, khách sáo rồi."
- "Không. Tôi nói đây là sự thật. À xin giới thiệu với ngài đây là vợ tôi Trần Nhã còn đây là con gái tôi Hà Như."
Trần Nhã nhìn anh gật đầu gượng gạo rồi lén nhìn xem người con gái bên cạnh, cô cũng đang nhìn bà nhưng với vẻ mặt bình tĩnh như người xa lạ, như lần đầu tiên biết bà vậy, tự nhiên bà thấy tim đau nhói,
không phải đây là kết quả bà muốn sao?
Thấy mẹ mình chứ nhìn Hải Miên chằm chằm, Hà Như siết chặt nắm tay lại, cô đã thấy Hải Miên từ lúc cô ấy cùng người con trai này bước vô rồi. Cô không ngờ cô ta lại dám xuất hiện nơi này, lại còn đi cùng với người con trai cô ngưỡng mộ từ lâu, ừ mà không phải gọi là thương thầm là đúng hơn, cũng chính cô nhờ ba cô mời anh ấy xuất hiện tối nay, cô biết anh ít khi xuất hiện tại các bữa tiệc, nhưng cô muốn bắt lấy cơ hội dù may mắn một phần trăm ít ỏi cô cũng muốn thử.
Nhưng sao giờ anh lại sánh đôi với con nhỏ đó, cô ta là gì, là nhân tình được anh bao nuôi sao, không phải các doanh nhân giàu có, đều có nhân tình riêng cho mình hay sao, chơi chán thì tìm cô khác.
Chỉ cần anh chưa kết hôn thì không vấn đề gì cô không tin mình không hơn con nhỏ đó. Nghĩ vậy cô chấn tỉnh bản thân mỉm cười giơ tay ra
-" Tống Tổng. Cám ơn anh đã đến dự sinh nhật của tôi"
Minh Hạo nhìn Hà Như cười như không cười, không buồn quan tâm cô đang đưa tay ra muốn bắt tay với anh, anh thò tay vào trong áo lấy ra một hộp nhỏ tinh xảo đưa cho Hà Như.
-"Hà tiểu thư sinh nhật vui vẻ"
Hà Như gượng gạo định rút tay về, hên là anh đưa quà cho cô nên cô đưa tay ra lấy cũng giảm lấy phần nào lúng túng.
- "Cám ơn anh."
Cô rất muốn biết quan hệ anh và Hải Miên đang định hỏi thì đã nghe ba cô lên tiếng.
-" Tống tổng ngài thật khách sáo, cám ơn ngài đã tặng quà cho con bé. À xin hỏi vị bên cạnh ngài là?"
Ông biết cô gái này không phải là con gái riêng của vợ ông sao?, năm đó xảy ra sự việc ông đã cho người điều tra.
Ai ở đây cũng thắc mắc thân phận của cô gái đi bên cạnh tổng giám đốc tập đoàn Tây Á.
Tố Tố từ khi thấy Hải Miên bước vào đã nhìn không chớp mặt rất muốn biết cô đến đây với tư cách gì. Trịnh Thiên Vũ thì nhìn Hải Miên đến thất thần và hắn cũng biết người đàn ông bên cạnh cô không phải là người đã đến trường đón cô lần trước sao? Bây giờ nghe mọi người ở đây bàn tán xôn xao, hắn mới biết tên đó có địa vị cao đến vậy. Mỗi người mỗi suy nghĩ thì nghe tiếng trầm ấm không lớn nhưng đủ cho tất cả mọi người nghe rõ.
-" Là vợ của tôi. Lăng Hải Miên."
Ầm... Hà Như cảm thấy như sấm sét đánh bên tay, là vợ sao?. Không đúng anh kết hôn từ bao giờ sao cô lại không biết, mọi tin tức về anh cô đều đọc mà. Trần Nhã thì mặt xanh mét, đứa con bà vứt bỏ không cần đến, giờ là phu nhân của tập đoàn Tống thị. Bà nghĩ với địa vị của nó bây giờ có khi nào nó sẽ quay về trả thù bà không?
Tố Tố và Trịnh Thiên Vũ miệng không khép lại được vì nghe một tin kinh thiên động địa.
Minh Hạo siết chặt vòng eo của cô, ôn nhu yêu thương vén tóc cho vợ.
-"Hải Miên. Đây là Hà tổng và Hà phu nhân, còn đây là con gái họ Hà Như. Em chào mọi người đi "
Hải Miên bình tĩnh giơ tay ra mỉm cười
-" Xin chào ngài. Hà tổng."
- "À xin chào cô. Tống phu nhân."
Hải Miên nhìn sang người phụ nữ bên cạnh người đàn ông đó, cô khẽ chớp đôi mắt to tròn long lanh nhìn thẳng vào mắt bà mỉm cười giơ tay ra
-" Hà phu nhân. Xin chào"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!