Tiếng xe thắng gấp vì là đường ngay khu phố đông tài xế chạy không nhanh. Nhưng tình huống này phải xuống xe xem tình hình như thế nào. Tài xế quay sang ghế sau " Thiếu gia người không sao chứ?
- không sao xuống xem chuyện gì?
- Vâng thưa thiếu gia
Tài xế xuống nhìn thấy cô gái thân hình mãnh khảnh, ngũ quan xinh đẹp, đặt biệt khuôn mặt cực kì ngây thơ. Đôi mắt to tròn hình như cô đang rất đau, chân mày nhíu chặt nước mắt long lanh như sắp trào ra nhìn rất tội nghiệp.
Ông ta bước lại gần định hỏi thăm xem cô bé có chuyện gì không thì đằng sau giọng nói lạnh lùng vang lên
-Xảy ra chuyện gì?"Thiếu gia cô bé này nhào ra xe chúng ta hình như bị thương rồi"
Minh Hạo đứng từ trên nhìn xuống người con gái đang bò dậy từ dưới đất. Không khỏi thất thần, là cô tìm kiếm lâu vậy không gặp hôm nay lại tình cờ gặp lại nhau với tình huống như vậy. Bảy năm, lúc anh gặp cô anh lúc đó 18 tuổi bây giờ anh đã 25 tuổi.
Cô không thay đổi vẫn giản dị mộc mạc, yếu đuối, mỏng manh như xưa nếu thay đổi có chăng là xinh đẹp và trưởng thanh hơn thôi. Nhất định lần này anh không để cô biến mất nữa. Thu lại tầm nhìn anh nhìn sang thì thấy có ba người con gái đang nhìn anh đắm đuối.
Không để ý nhiều vì anh cũng đã quen với điều đó.
Bước nhanh lại gần cô, lúc này Hải Miên đã đứng dậy chân hình như bị thương cô đi cà nhắc, anh nhìn kĩ thấy ngay đầu gối quần đã bị rách máu thấm ra.
Chân mày anh nhíu lại.
Hải Miên thấy anh cứ nhìn mình, bắt đầu lo sợ len lén quan sát người con trai đang nhìn mình. Rất đẹp trai nha, còn rất trẻ lớn hơn cô chừng mấy tuổi. Nhìn cách ăn mặc bảo đảm rất giàu lại nghe bác trai đứng kế bên kêu là Thiếu Gia.
Mà sao nhìn anh ó cảm giác đã gặp ở đâu rồi thì phải, nhưng cô lại nghỉ người như mình sao lại quen biết người như anh. Mà sao anh cứ nhìn mình, đang suy nghĩ thì cô nghe anh hỏi"Em có sao không? Tôi đưa em đến bệnh viện?"
Giọng nói lạnh lùng nhưng rất êm
tai thể hiện sự quan tâm rõ ràng.
Bác tài xế cũng vô cùng ngạc nhiên, thiếu gia nhà bác biết quan tâm người khác từ bao giờ. Sống ở Tống gia từ lúc thiếu gia được ông chủ đưa về tính tình đã khó gần trầm ngâm ít nói. Đến khi chuyện đó xảy ra thì thiếu gia trở nên xa lạ hơn lạnh lùng, không quan tâm đến bất cứ điều gì.
Quay cuồng với công việc. Đúng rồi tàn nhẫn, bao nhiêu năm nay nỗi hận đó đã làm thiếu gia trở nên tàn nhẫn. Trên thương trường thì khỏi nói thấy ví trí lớn mạnh của công ty ngày hôm nay thì không ai không biết đến vị tổng giám đốc tàn nhẫn Tống Minh Hạo.
Nhưng hôm nay thiếu gia lại..... quan tâm đặt biệt trong mắt lại có tình cảm sâu nặng, ông bảo đảm mình nhìn không sai."Không cần tôi.... tôi không sao, chỉ chày xước nhẹ thôi."
Sao tim đập mạnh thế. Hải Miên lấy tay để lên ngực cho bớt sự lúng túng.
Nhưng chưa kịp nghỉ gì thì người chợt ấm áp bởi vòng ôm của ai đó và bị bế thóc lên."Không được chân em chảy máu phải đến bệnh viện xem sao?"
- Tôi.... tôi không sao thật mà anh.... anh thả tôi xuống đi... tôi đi được ".
Mặt đỏ ửng Hải Miên lắp bắp kháng nghị dùng dằng muốn xuống nhưng anh ta rất khỏe nha chẳng ăn thua gì mà anh ta còn ôm chặt hơn. Trời ạ. Lần đầu mới gặp sao anh ta có thể tự nhiên như thế. Có được xem là lợi dụng tình huống không?
Không thể nào người như anh ta phụ nữ muốn còn không được sao đến lượt mình. Suy nghĩ lan mang đến khi tỉnh táo lại cô đã được đặt lên xe. Khi xe chạy cô còn có thể nhìn thấy được vẻ mặt kinh ngạc của ba người kia. Ôi có ai nói vơi cô chuyện gì đã xảy ra không?
Minh Hạo quan sát cô gái nhỏ từ lúc lên xe đúng một tư thế đầu cuối thấp khăn choàng cổ che qua cằm tóc đen xõa che hết khuôn mặt, mùi hương nhàn nhạt từ cơ thể cô khiến anh cảm thấy dễ chịu. Tới nơi không nói một lời bế hẳn cô xuống xe.
Lúc đầu cô chống đối nhưng chẳng làm được gì, chân lại đau nên đành ngoan ngoãn cho anh ôm. Kiểm tra một lượt cô không bị gì anh thấy nhẹ nhỏm hẳn. Lấy thuốc bế cô lên xe đưa cô về. Từ đầu đến cuối anh cũng không nhiều lời. Đến nơi anh bế cô xuống xe vào nhà. Ngôi nhà rất nhỏ nhưng sạch sẽ nằm cuối khu phố.
- Em ở đây với ai?
- Tôi ở một mình.
Nhìn vào đôi mắt cô tuy trả lời một cách bình thường nhưng anh thấy được sự cô đơn và đau lòng trong đó. Anh phải điều tra mới được, điều gì khiến cô gái nhỏ của anh phải tổn thương như vậy.
- Tại sao em lại bị thương liên quan gì đến 3 cô gái kia sao?
Cô mở to mắt nhìn anh, đang quan tâm cô sao. Anh ta với cô mới gặp đâu thân thiết đến mức cái gì cũng nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!