Chương 5: Giết Người

Lục Nhẫn Đông ăn bánh xong, nhận lấy tài liệu từ trong tay Tào Tử Húc rồi bảo: "Không phải cậu muốn đến đại học A sao, tiện đường đưa cô bé này về nhé."

Tào Tử Húc đồng ý rồi lại hỏi Lục Nhẫn Đông có nghĩ ra cái gì không.

Lục Nhẫn Đông: "Suy nghĩ thì có, nhưng hiện tại còn thiếu chứng cứ quan trọng." Anh mở tài liệu ra, hiển nhiên là chuẩn bị làm việc, "Lần này cậu đi hỏi một chút về chuyện tôi và cậu nói hôm trước đi."

Tào Tử Húc gật đầu.

Sau đó hai người lại trao đổi chuyện công việc, Tô Đàm nghe cái hiểu cái không, cũng không quan tâm quá nhiều.

Nói chuyện mất khoảng mười phút đồng hồ, Tào Tử Húc tạm biệt Lục Nhẫn Đông, Tô Đàm đi theo sau Tào Tử Húc xuống tầng và ngồi lên xe anh ta đỗ trong gara.

Dọc đường đi hai người bọn họ cũng không nói chuyện gì với nhau, Tào Tử Húc rất khác so với Lục Nhẫn Đông, cả người đều bộc lộ sự kiêu ngạo khó gần. Lần đầu khi Tô Đàm gặp Lục Nhẫn Đông, trên người anh cũng sinh ra loại cảm giác này, nhưng khi Tô Đàm ở chung với anh, sự kiêu ngạo lạnh lùng ấy cũng trở thành một ngón tay mềm mại.

Sau khi cắm chìa khóa vào, khởi động xe và lái xe ra khỏi bệnh viện, Tào Tử Húc mới không mặn không nhạt hỏi một câu: "Cô tên là Tô Đàm à?"

Tô Đàm đáp: "Vâng."

Tào Tử Húc hỏi: "Lục Nhẫn Đông và cô đang yêu nhau?"

Tô Đàm lắc đầu.

"Không phải?" Câu trả lời này hình như khiến Tào Tử Húc hơi kinh ngạc, anh ta nhíu mày, ngẩng đầu lên nhìn Tô Đàm qua gương chiếu hậu.

Tô Đàm từ từ giải thích về mối quan hệ của cô và Lục Nhẫn Đông, nói mình chỉ đến làm việc, Lục Nhẫn Đông là sếp của cô.

Tào Tử Húc gật đầu: "À ra thế, vậy cô có biết vì sao chân cậu ấy bị gãy không?"

Tô Đàm nhịn cười, thầm nghĩ rằng xe cứu thương còn nhờ cô gọi đó, sao lại không biết được nên cô gật đầu.

Không ngờ Tào Tử Húc tiếp tục nói bằng giọng điệu âm u: "Lục Nhẫn Đông bảo mình bị tai nạn xe à? Tôi nói cho cô biết, cậu ấy nói dối cô đấy, chân cậu ấy là do bạn gái cũ của cậu ấy thuê người đến đánh gãy..."

Tô Đàm: "Ồ..." Nghe Tào Tử Húc miêu tả khá sống động, cô chỉ có thể cố gắng lặng lẽ véo đùi mình mới không bật cười thành tiếng.

Tào Tử Húc còn đang siêng năng nói xấu Lục Nhẫn Đông, bảo người này có tính tình tệ hại, tính nết càng chẳng ra gì, còn một chuyện đặc biệt khác...

Tô Đàm nghe suốt dọc đường đi, cuối cùng cũng đến trường học, lúc xuống xe cô nói: "Anh ấy có nhiều khuyết điểm như vậy mà anh còn bằng lòng đi tìm anh ấy, chắc là anh thật sự rất thích anh ấy."

Tào Tử Húc suýt bị sặc chết vì lời nói của Tô Đàm, anh ta ho khan, mặt đỏ tới tận mang tai, khoa tay múa chân với Tô Đàm muốn giải thích.

Tô Đàm ra vẻ sâu xa: "Tôi hiểu mà." Cô nói xong lời này, cũng không cho Tào Tử Húc cơ hội giải thích đã nhẹ nhàng rời đi.

Tào Tử Húc tức gần chết, sau khi vất vả bình tĩnh lại, trở về chỗ cũ thì không khỏi thầm mắng trong lòng. Anh ta còn tưởng rằng Tô Đàm này là một đóa hoa nhỏ đáng thương, hiện tại xem ra cô nào có yểu điệu như vậy, làm mình suýt sặc chết chỉ bằng một câu nói.

Những người bên cạnh Tào Tử Húc đều biết anh ta rất ghét Lục Nhẫn Đông, nếu trước mặt anh ta có một cái nút cứ ấn một lần thì Lục Nhẫn Đông nổ tung một lần, vậy có thể anh ta sẽ vui vẻ ấn đến nỗi tay phải tàn phế luôn.

Mấy ngày sau hôm Tào Tử Húc đưa cô về trường, Tô Đàm trở về ký túc xá liền nhìn thấy mấy người bạn cùng phòng của cô đang hưng phấn xì xào bàn tán.

Thông thường, tình huống này nhất định là các cô nàng có tin đồn gì thú vị, Tô Đàm tò mò hỏi: "Xảy ra chuyện gì thế?"

Một cô bạn cùng phòng tên là Đường Tiếu học khoa Lý nắm bắt tin tức vô cùng nhanh nhạy, mở miệng: "Đàm Đàm, cậu không biết sao? Chiều nay khoa múa xảy ra chuyện lớn đấy."

"Chuyện gì vậy?" Tô Đàm thắc mắc.

"Có một cô nàng tên là Chu gì đó đã bị bắt đi." Đường Tiếu nói, "Nghe nói là giết người..."

Tô Đàm sửng sốt mất một lúc rồi nhanh chóng phản ứng lại, có lẽ chuyện này có liên quan đến video lúc trước cô xem ở chỗ Lục Nhẫn Đông.

"Đúng đúng đúng." Một cô nàng bên cạnh nói tiếp, "Hình như nghe nói là giết bạn thân của mình."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!