Bước vào tháng 4, tiết trời dần trở nên oi nóng hơn. Thỉnh thoảng nhiệt độ có thể trực tiếp lên tới 27 - 28 độ C, hiển nhiên đây là khúc nhạc dạo của mùa hè.
Mặc dù trước đây Tô Đàm thường đùa không biết Vương Miện Quân có phải bán hàng đa cấp hay không, nhưng hiện giờ chính Đường Tiếu cũng bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ đến khả năng này.
Gần đây Vương Miện Quân hoàn toàn hóa thân thành cái bóng sau lưng Tô Đàm, kinh khủng nhất là một lần trong giờ học, Tô Đàm đi vệ sinh cũng gặp anh ta.
Chào em. Vương Miện Quân vẫn nở nụ cười rực rỡ như cũ, ánh mặt trời chiếu xuống mái tóc nâu ánh lên màu vàng đẹp mắt, rất hấp dẫn ánh nhìn của người khác.
Hoa quỳnh là loại hoa ẩn trong tên Tô Đàm, đóa hoa chỉ nở rộ trong đêm, cho nên khi nhìn thấy Vương Miện Quân
"rực rỡ như ánh mặt trời" khó tránh khỏi việc cảm thấy chói mắt.
Từ điểm này mà nói, Vương Miện Quân rất giống với em trai Tô Đàm
- Hứa Lăng Duệ, đều tràn ngập thanh xuân rực rỡ như hoa hướng dương.
Chào anh.
Xung quanh Tô Đàm không có ai, nếu không cô thật sự sẽ cho rằng Vương Miện Quân đang nói chuyện với một ai khác.
"Em đang lên lớp sao?"
Vương Miện Quân hỏi.
Tô Đàm gật đầu, cô chần chừ hỏi:
"Anh cũng có giờ học à?"
Vương Miện Quân:
"Tôi chỉ vừa hay đi ngang qua đây thôi."
Tô Đàm à một tiếng rồi xoay người vào phòng học, kể chuyện vừa rồi cho Đường Tiếu nghe.
Đường Tiếu nghe xong thì choáng váng:
"Đây là lần thứ mấy gặp anh ta rồi? Vô tình gặp được cái gì, cũng phải biết chữ thỉnh thoảng là thế nào chứ, kỹ thuật theo đuổi của anh ta quá đơn giản thô bạo rồi. Trời ạ, không phải bên đa cấp chỗ anh ta thiếu người nên nhằm vào cậu chứ?"
Tô Đàm: ... Cô cũng cảm thấy kì quái, Vương Miện Quân xuất hiện ở khắp mọi nơi, được cái còn chưa tiến thêm một bước tiếp xúc với Tô Đàm, mà cô cũng chẳng đi hỏi trực tiếp, ngộ nhỡ thật sự trùng hợp thì sao?
Nhưng chuyện phiền phức này của Tô Đàm chưa đi đến đâu, cô lại phải tiếp đón phiền toái mới.
Trường học mở đại hội thể thao, Hứa Lăng Duệ thừa dịp mấy ngày nghỉ, lén lén lút lút chạy đến trường Tô Đàm.
Lúc ấy là vào buổi chiều, nhìn màn hình điện thoại có rất nhiều thông báo cuộc gọi nhỡ từ Hứa Lăng Duệ khiến cô có cảm giác không ổn.
Cô nghe máy thì nghe thấy tiếng thở hổn hển dồn dập từ đầu dây bên kia: Chị, chị, chị ơi...
Tô Đàm cảnh giác:
"Hứa Lăng Duệ, em đang ở đâu?"
Hứa Lăng Duệ cứ cười như một đứa ngốc: Em ở dưới tầng này.
Tô Đàm: ...
Hứa Lăng Duệ:
"Uầy, dưới tầng phòng chị có cây hoa anh đào đang ra hoa kìa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!