Chương 47: (Vô Đề)

Sảnh tầng một của Hòa Hỷ Viện trang nhã tươi mới, Mạnh Đường và Lý Hàn Tân nửa ẩn nửa hiện sau tấm bình phong.

Lý Hàn Tân múc một bát canh nhỏ đẩy về phía Mạnh Đường: "Đều là món em thích, nếm thử xem?"

Mạnh Đường cụp mắt, cả bàn đúng là toàn món cô thích, có điều cô đã ăn một lần rồi.

Nghĩ đến đây, suy nghĩ của Mạnh Đường bay xa—

Lúc Ngụy Xuyên bảo phục vụ lên món cậu đã hỏi xem có món thịt nào tẩm ướp bằng kiwi không.

Phục vụ nói có một món thăn bò được tẩm ướp, Ngụy Xuyên liếc nhìn cô rồi bảo đổi món đó.

Lý Hàn Tân biết cô dị ứng kiwi nhưng không biết thịt bò được tẩm kiwi, thấy cô không động đũa liền hỏi sao cô không ăn.

Đã đến rồi, Mạnh Đường sẽ không làm anh ta mất mặt, cô cầm đũa gắp một miếng sườn vào bát.

Lý Hàn Tân cũng động đũa, chỉ là chưa ăn được hai miếng lại hỏi:

"Em và nam sinh tên Ngụy Xuyên kia có quan hệ gì?"

Anh ta đội mũ lưỡi trai, lúc ăn cũng không bỏ xuống, khi nói chuyện khóe môi cử động đụng vào vết thương có chút đau, nhưng cũng không ngăn được việc anh ta quan tâm đến Mạnh Đường.

"Bạn bè." Mạnh Đường đầu cũng không ngẩng lên.

Bạn học và bạn bè mức độ không giống nhau, Lý Hàn Tân im lặng một lát, giả vờ nói đùa: "Trước đây đến bạn nữ em còn ít chơi cùng, quả nhiên vào đại học thì khác hẳn."

"Chuyện này liên quan gì đến việc em học đại học?" Mạnh Đường không hiểu lắm, "Bạn bè còn phân nam nữ sao? Trong quá trình tiếp xúc nếu nói chuyện hợp thì đều có thể coi là bạn bè chứ."

Lý Hàn Tân cười khẽ: "Anh từng nghe một câu, giữa nam và nữ không có tình bạn thuần khiết."

Mạnh Đường đặt đũa xuống: "Anh cảm thấy tôi và Ngụy Xuyên có gì đó sao?"

"Cũng không trách anh nghĩ nhiều được." Lý Hàn Tân nói, "Em bảo vệ cậu ta lắm đấy."

Mạnh Đường hỏi ngược lại: "Tôi không nên bảo vệ sao? Cậu ấy đánh anh là vì tôi, đổi lại là bất kỳ ai khác tôi cũng sẽ xin anh đừng truy cứu."

Lý Hàn Tân: "Tối qua anh đã hỏi lãnh đạo trường em, cậu ta là sinh viên huấn luyện thể thao, dân bóng rổ."

Hơi thở Mạnh Đường khựng lại: "Anh còn nói gì nữa?"

Lý Hàn Tân nhún vai: "Yên tâm, anh không nói chuyện cậu ta đánh anh ra ngoài."

Mạnh Đường mấp máy môi, cụp mắt tiếp tục ăn cơm.

Lý Hàn Tân lại hỏi: "Em với cậu ta quen nhau thế nào?"

"…"

Mạnh Đường nói ngắn gọn: "Tìm cậu ấy làm người mẫu nên quen."

Lý Hàn Tân "ồ" một tiếng, lặng lẽ nhìn Mạnh Đường, kìm nén sự dịu dàng sâu trong đáy mắt.

Sau đó anh ta không hỏi gì thêm, cũng đồng ý với Mạnh Đường sẽ không làm khó Ngụy Xuyên nữa.

Ra khỏi nhà hàng, Lý Hàn Tân đề nghị đưa cô về trường.

"Anh đưa tôi về mà bị người khác nhìn thấy tôi sẽ thành tâm điểm bàn tán mất." Mạnh Đường từ chối.

"Được." Lý Hàn Tân cười cười, "Vậy em về chú ý an toàn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!