Chương 37: (Vô Đề)

Ngày chung kết, Đại học G là sân nhà, nhóm Ngụy Xuyên càng cần các bạn học trong trường đến cổ vũ sĩ khí.

Rất nhiều người hai trận trước không đi, chỉ đợi trận chung kết.

Việc đã xong, Ngụy Xuyên cũng đã mời, bạn cùng phòng đều đến hiện trường cổ vũ, Mạnh Đường không có lý do từ chối, cô nói với Tạ Linh Âm là đã xong việc.

"Vậy thì tốt, trận đấu 7 rưỡi tối mới bắt đầu, tớ còn định bảo, nếu chưa xong việc thì tranh thủ thời gian ban ngày."

"… Tối mới bắt đầu á?"

Mạnh Đường quả thực không biết, lúc Ngụy Xuyên hẹn cô xem chung kết cô còn tưởng là buổi chiều.

Tạ Linh Âm giải đáp cho cô: "Giờ này buổi tối là khung giờ vàng, livestream vào khung giờ này có thể thu hút nhiều khán giả hơn, tăng độ phủ sóng."

Hóa ra là vậy.

Chiều hôm sau Mạnh Đường và bạn cùng phòng ăn cơm ở trường xong xuất phát đến Đại học G.

Nhóm Hứa Hạc Thanh đã đến từ sớm, nghe nói còn làm một băng rôn cho Ngụy Xuyên.

Nói thật, Mạnh Đường rất tò mò.

Tuy nhiên, cô tưởng chỉ là mấy câu khẩu hiệu khích lệ ngắn gọn.

Khi bước vào nhà thi đấu Đại học G, nhìn thấy dòng chữ "Ngụy Xuyên, cậu là điện, cậu là quang, cậu là thần thoại duy nhất", cô không nhịn được, bám vai Tạ Linh Âm cười ngặt nghẽo một hồi lâu.

Tạ Linh Âm nhún vai: "Chỉ là một câu hát thôi mà, buồn cười thế à?"

Mạnh Đường khó khăn lắm mới nhịn cười được, nói với cô ấy: "Tớ cảm giác ba người bọn họ giây tiếp theo sẽ nhảy cẫng lên hát câu này cho Ngụy Xuyên nghe."

Tạ Linh Âm cũng bị chọc cười: "Lát nữa Ngụy Xuyên ra chắc hận không thể tìm cái lỗ mà chui xuống."

Mạnh Đường cảm thấy, với tính cách của Ngụy Xuyên chắc sẽ không ngại ngùng đâu, có khi còn vẫy tay chào lại, không đắc ý đã coi như là khiêm tốn rồi.

Người "khiêm tốn" đang chỉnh trang lại trang phục trong phòng thay đồ, huấn luyện viên gõ gõ lên bảng trắng, trên đó ghi đầy những điểm chiến thuật quan trọng và điểm yếu phòng thủ của đối phương.

"Ngụy Xuyên." Huấn luyện viên nói, "Hôm nay em đánh vị trí số 2 (hậu vệ ghi điểm), nhất định phải chú ý đừng chiếm bóng quá nhiều, thực lực Đại học G không yếu đâu."

Ngụy Xuyên: "Rõ."

Quy trình thi đấu vẫn giống như trước, đợi nhóm Ngụy Xuyên lên sân, tiếng hò reo khắp khán đài vang mãi không dứt.

Khi chào khán giả tại hiện trường, Ngụy Xuyên nhìn thấy băng rôn, nắm tay giơ lên cao hai cái.

Nụ cười phóng khoáng, hừng hực khí thế là niềm tin tất thắng vào trận đấu này.

Cộng thêm nhan sắc không tầm thường khiến các cô gái tại hiện trường hét lên chói tai, vì thế Ngụy Xuyên còn bị đồng đội trêu chọc vài câu.

Hai bên vào vị trí, Điền Duật của Đại học Z giành được bóng trước, bên tai Mạnh Đường nghe thấy mấy nam sinh phía sau đang bàn luận, nói Ngụy Xuyên đánh vị trí số 2.

"Tối nay anh Xuyên định hóa thân thành mũi nhọn ghi điểm à?"

"Trước đây cậu ấy cũng từng đánh thế này, chủ yếu xem tình hình đối thủ, Đại học G co cụm phòng ngự khu vực rất nhanh."

"Cũng chưa chắc cả trận sẽ đánh như vậy, nếu tỉ số hiệp một chênh lệch, Đại học G chắc chắn cũng phải điều chỉnh."

"Điều chỉnh đi điều chỉnh lại, bọn họ cũng không vượt qua được Ngụy Xuyên, thực lực tổng thể hai đội chênh lệch không lớn nhưng năng lực cá nhân của Ngụy Xuyên quá mạnh, tỉ lệ thắng vẫn rất lớn."

Vừa dứt lời, Ngụy Xuyên cướp bóng tấn công nhanh, vẫn là bài cũ, mở màn bằng cú ba điểm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!