Sau khi ban huấn luyện Đại học Z được giới thiệu, cầu thủ hai bên chào hỏi lẫn nhau.
Mạnh Đường thấy nhóm Ngụy Xuyên đang khởi động, tiếng còi vang lên, trọng tài ra hiệu còn ba phút nữa bắt đầu trận đấu.
Chẳng bao lâu sau tiếng còi ngắn dồn dập nhắc nhở các cầu thủ kết thúc khởi động, chuẩn bị thi đấu.
Các cầu thủ ra sân đập tay với trọng tài.
Mạnh Đường biết tiếp theo là tranh bóng, cô vừa xem trong video, người tranh bóng của hai đội đều là trung phong, Đại học Z là số 11 Điền Duật.
Khi quả bóng rổ được trọng tài chính tung thẳng lên không trung, trung phong của Đại học Bách khoa giành được bóng, trận đấu chính thức bắt đầu.
Hậu vệ dẫn bóng của đối phương tiến lên sân trước, Ngụy Xuyên áp sát.
Mạnh Đường không hiểu vị trí của Ngụy Xuyên, cô vừa định hỏi Tạ Linh Âm thì vai trái bị người ta vỗ một cái.
Quay đầu lại nhìn, thế mà là Tần Uyên.
"Cậu cũng đến à?"
Tần Uyên cười thở hổn hển: "Suýt nữa thì không kịp."
Mạnh Đường nhìn Thạch Lam và Dương Khả bị tách ra, biết hai người họ đã nhường chỗ cho cậu ta.
Một trận reo hò vang lên, Đại học Bách khoa mất bóng, Ngụy Xuyên ném vào quả ba điểm đầu tiên mở màn.
Cách Tạ Linh Âm, Mạnh Đường nghe thấy Hứa Hạc Thanh nói: "Ngụy Xuyên có thói quen mở màn bằng cú ba điểm, buộc đối phương mở rộng phòng thủ, như vậy cậu ấy sẽ kiểm soát được nhịp đấu."
Tiếng cổ vũ hai bên va vào nhau, không ai nhường ai, Đại học Bách khoa cũng không hoảng loạn, nhanh chóng tổ chức kiểm soát bóng ghi điểm.
Vẻ mặt Mạnh Đường mờ mịt, Tần Uyên ghé lại nói: "Ngụy Xuyên là hậu vệ song năng, thiên về tấn công."
(Hậu vệ song năng (Combo Guard): Là cầu thủ kết hợp kỹ năng của cả Hậu vệ dẫn bóng (Point Guard – PG) và Hậu vệ ghi điểm (Shooting Guard – SG).)
Mạnh Đường khiêm tốn hỏi: "Hậu vệ song năng là gì?"
Tần Uyên nói: "Hậu vệ có hậu vệ ghi điểm (SG) và hậu vệ dẫn bóng (PG), người trước dứt điểm ghi điểm, người sau kiểm soát bóng tổ chức, cậu ấy có cả hai khả năng này, cũng có thể điều chỉnh tùy theo tình hình trận đấu và chiến thuật. Nhưng đảm nhiệm vị trí hậu vệ song năng yêu cầu thể lực rất cao, nếu năng lực không đủ sẽ trở thành "song bất năng vệ" (không làm được cái gì) rất xấu hổ, nhưng Ngụy Xuyên rất giỏi, yên tâm."
Mạnh Đường "ồ" một tiếng rồi quay đầu chuyên tâm xem thi đấu.
Trong tầm mắt, Ngụy Xuyên cướp bóng của số 47 Đại học Bách khoa, đang lao về phía sân đối phương với tốc độ cực nhanh.
Đại học Bách khoa phản ứng lại thì đã muộn, Ngụy Xuyên lên rổ ghi điểm, mở màn Đại học Z dẫn trước 5:2 với ba điểm cách biệt.
Trận đấu chia làm 4 hiệp, mỗi hiệp 10 phút, nhưng đây là thời gian thi đấu thực tế (tĩnh).
Tính cả tạm dừng, ném phạt, nghỉ giữa hiệp và nghỉ giữa giờ, ít nhất cũng phải tầm 1,5 đến 2 tiếng.
Đại học Bách khoa bị cướp bóng ngay đầu trận, huấn luyện viên ở ngoài sân hét lên bảo kèm chặt Ngụy Xuyên.
Dù sao chỉ cần để cậu cầm bóng, chắc chắn sẽ ghi điểm.
Huấn luyện viên Đại học Z trợn trắng mắt: "Mới bắt đầu mà đã cuống lên thế rồi."
Trợ lý huấn luyện viên cười nói: "Đại học Bách khoa hai năm nay xuống rồi, một mình Ngụy Xuyên có thể kéo giãn tỉ số ngay trong hiệp một, đối phương cuống cũng là bình thường thôi."
Huấn luyện viên cười khẩy: "Nhìn đi, Ngụy Xuyên sắp bị "chăm sóc đặc biệt"rồi, năng lực cá nhân số 6 của đối phương cũng rất mạnh, chỉ cần cầm chân được Ngụy Xuyên, tỉ số đuổi sát cũng chưa biết chừng."
Trợ lý huấn luyện viên: "Anh cũng nói rồi, chỉ cần cầm chân được Ngụy Xuyên, thế cũng phải xem bọn họ có cầm chân nổi không đã."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!