Chương 23: (Vô Đề)

Đèn đỏ chặn chiếc G

-Class lại, Tần Uyên nghiêng đầu, giọng điệu hùng hồn: "Sao thế? Mày không thích à?"

"Nói linh tinh cái gì thế hả?" Ngụy Xuyên kích động giải thích, "Tao đi cùng Hứa Hạc Thanh, Mạnh Đường thích Hứa Hạc Thanh, bạn cùng phòng tao mày đều biết mà, Hứa Hạc Thanh biết không?"

"Ồ, vậy là… mày đi làm bà mối à?"

Ngụy Xuyên hừ một tiếng: "Có thể nói như vậy."

Tần Uyên: "Thành công không?"

Ngụy Xuyên: "Hứa Hạc Thanh bỏ về giữa chừng."

"Nói cách khác là mày ở lại? Sinh nhật tao mày cũng không về?"

"Sao lại nhắc đến sinh nhật? Chẳng phải mua quà cho mày rồi sao?"

Tần Uyên cười khẩy "hơ" một tiếng.

Ngụy Xuyên cảm thấy cậu ta thật khó hiểu.

Kỳ nghỉ bảy ngày trôi qua rất nhanh, Mạnh Đường đặt vé buổi sáng, về ký túc xá trước sau Tạ Linh Âm một chút.

Hai người dọn dẹp vệ sinh, giặt vỏ chăn, đương nhiên cũng giặt luôn cho cả Thạch Lam và Dương Khả.

Buổi trưa cả hai đều lười xuống dưới nên ăn mì gói luôn.

Ăn xong Tạ Linh Âm hỏi: "Ngụy Xuyên về lúc nào thế?"

Mạnh Đường lau miệng, nói: "Chiều ngày mùng 2 thì đi rồi."

Tạ Linh Âm sán lại gần: "Các cậu đi chơi những đâu, có chụp ảnh không?"

Mạnh Đường nói: "Không đủ thời gian, đi một ngôi chùa, ngắm thác nước, không chụp ảnh."

Ngụy Xuyên thì có cầm điện thoại chụp thác nước vài tấm nhưng cũng chẳng thấy cậu đăng lên vòng bạn bè.

Buổi chiều Thạch Lam và Dương Khả về, mấy người trải xong giường chiếu rồi cùng nhau xuống lầu ăn cơm.

Thạch Lam vô tình liếc thấy cái thẻ Mạnh Đường đang cầm, hỏi: "Sao cậu cầm hai cái thẻ thế?"

Mạnh Đường trả lời: "Còn một cái là của Ngụy Xuyên, để quên ở nhà tớ."

"Để quên ở nhà cậu?" Dương Khả và Thạch Lam đồng thanh, ngay cả biểu cảm kinh ngạc cũng y hệt nhau.

"Tiêu rồi." Tạ Linh Âm nói thầm, ghé sát Mạnh Đường, "Có phải hai đứa mình quên mất một chuyện không?"

Mạnh Đường cười gượng: "Hình như là thế."

Thạch Lam và Dương Khả quay sang chặn Mạnh Đường trong phòng.

"Thành khẩn thì được khoan hồng nhé."

Tạ Linh Âm bước lên kéo Mạnh Đường ra, tự mình giải thích lại sự việc một lần.

Thạch Lam khóc lớn: "Biết thế tớ cũng đi rồi, trời ơi! Hai người kín miệng thật đấy."

Dương Khả ngửa đầu: "Rốt cuộc tớ đã bỏ lỡ cái gì thế này?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!