Chương 20: (Vô Đề)

"Người anh em, hai người đứng lên đi." Ngụy Xuyên không chút khách khí đuổi người đi, tự mình ngồi xuống bên cạnh Mạnh Đường.

Một trong hai người bị đuổi "hầy" một tiếng: "Là em mắt mù, đây là bạn gái anh Xuyên hả?"

"Không—"

"Anh Xuyên, bạn gái anh cũng xinh thật đấy, hai người đi du lịch à?"

"Đến chơi thôi," Ngụy Xuyên đáp lại sự nhiệt tình của họ, "Nhưng cô ấy không—"

"Em là người Nhạn Thanh, ở đây chẳng có gì chơi đâu."

"Anh Xuyên, hai người gọi món gì rồi, để em mời."

"Không cần không cần." Ngụy Xuyên vội vàng ngăn cản, "Tôi trả tiền rồi."

"Anh Xuyên, chụp chung kiểu ảnh được không?"

"Được," Ngụy Xuyên hào phóng nhận lời, "Nhưng bàn nhỏ, đông người thế này cũng không ngồi được, bạn tôi cũng không thoải mái."

"Cảm ơn anh Xuyên, chụp xong bọn em đi ngay."

Ngụy Xuyên thở phào nhẹ nhõm, quay đầu cười với Mạnh Đường.

Chụp ảnh xong ông chủ bưng đồ ăn tới, còn cười hì hì hỏi một câu: "Chàng trai, cậu là ngôi sao à?"

"Không ạ, cháu chỉ là sinh viên thôi." Ngụy Xuyên bật cười, "Chú ơi, chú nhanh lên, nồi cháy rồi kìa."

Ông chủ bị cậu lừa một vố, quay đầu nhìn nồi.

Mạnh Đường lẳng lặng tăng tốc độ ăn, vì chuyện vừa rồi mà mấy bàn xung quanh cứ nhìn về phía này.

Ngụy Xuyên lùa vài miếng là xong rồi cùng Mạnh Đường rời khỏi quán.

Ra đến ven đường Mạnh Đường không còn cảm giác khó chịu vì bị người ta nhìn chằm chằm nữa.

Ngụy Xuyên nói: "Tôi đưa cậu về nhé."

Mạnh Đường không thích làm phiền người khác: "Thôi không cần đâu, tôi tự bắt xe, cậu cũng về khách sạn đi."

"Bây giờ là buổi tối, cậu là con gái tôi không yên tâm, đi thôi." Ngụy Xuyên vừa nói vừa đặt xe trên điện thoại.

Điện thoại của ông cụ cũng gọi tới, Mạnh Đường bắt máy: "Cháu đang về rồi ạ."

Cúp điện thoại, cô vô tình lướt thấy số của Tạ Linh Âm liền nói: "Cũng không biết Linh Âm thế nào rồi."

"Giờ này chắc đến nhà rồi." Ngụy Xuyên giơ tay xem giờ, "Cậu không yên tâm thì trước khi ngủ hỏi cậu ấy xem."

Cũng chỉ có thể thế thôi.

Về đến nhà Ngụy Xuyên không vào cửa.

Mạnh Đường chào tạm biệt cậu rồi quay người vào sân.

Ông cụ vẫn chưa ngủ, thấy cô liền hỏi một câu: "Thằng nhóc kia đưa cháu về à?"

"Vâng."

"Nhà nó làm gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!