Chương 2: (Vô Đề)

Hứa Hạc Thanh là "bảng hiệu sống" của viện Thể thao, không giống kiểu dân chuyên vận động như Ngụy Xuyên, cậu ấy là quý công tử dịu dàng của khoa Quản lý Kinh tế Thể thao.

Người nho nhã, nói chuyện khéo léo, dựa vào khuôn mặt tuấn tú và chiếc áo sơ mi trắng mà giành được danh hiệu nam thần trường.

Mạnh Đường thích Hứa Hạc Thanh, chuyện này phải kể từ năm nhất.

Không lâu sau kỳ quân sự, lần đầu tiên cô ăn món thịt bò xào ở căng tin.

Không ngờ thịt bò được ướp bằng kiwi – loại quả cô bị dị ứng.

Ăn xong khoang miệng cô tiết nước bọt liên tục, vừa ra khỏi căng tin thì không nhịn nổi nữa, ôm lấy thùng rác nôn thốc nôn tháo.

Hứa Hạc Thanh chính là người đi ngang qua lúc đó, giải vây cho cô khỏi những ánh mắt chỉ trỏ xung quanh.

Sau đó, cô được Hứa Hạc Thanh đưa đến bệnh viện trực thuộc Đại học Z.

Cậu ấy đi cùng suốt chặng đường, vô cùng kiên nhẫn, còn lỡ cả giờ cơm.

Mạnh Đường muốn mời cậu ấy ăn cơm nhưng bị cậu ôn tồn từ chối.

Vì khác khoa nên sau đó hai người rất ít gặp nhau, mỗi lần gặp Hứa Hạc Thanh đều là người đứng trên bục cao.

Còn Mạnh Đường, dù thích đến đâu cũng chỉ giữ trong lòng.

Thạch Lam nghiêng người qua nói: "Ngụy Xuyên đẹp trai thật đấy."

Sự chú ý của Mạnh Đường đều đặt lên Hứa Hạc Thanh, nghe vậy cô vô thức "ừm" một tiếng.

"Cậu cũng thấy cậu ấy đẹp trai hả?" Thạch Lam như tìm được đồng minh, "Dương Khả thích Hứa Hạc Thanh hơn, nhưng tớ thấy cậu ta trông thì dịu dàng nhưng thực ra khó gần lắm, vẫn là Ngụy Xuyên gần gũi hơn."

Vừa dứt lời, trận đấu bắt đầu. Khoa Huấn luyện cướp được bóng liền tấn công trước, nhưng khoa Giáo dục phòng thủ nghiêm ngặt, không nhường nửa bước.

Bóng chuyền qua hai người rồi rơi vào tay Ngụy Xuyên.

Chỉ thấy cậu ta nhẹ nhàng bật nhảy, bóng rơi gọn vào rổ, bên ngoài sân lập tức vỡ òa.

Mở màn bằng cú ném ba điểm, Ngụy Xuyên toét miệng cười, vẻ mặt vừa ngông nghênh vừa gợi đòn.

"Á á á Ngụy Xuyên."

"Đẹp trai quá, mở màn mới có mười giây."

"Khoa Giáo dục phòng thủ cũng được đấy chứ, nhưng Ngụy Xuyên là lớp chuyên bóng rổ, lợi hại cũng là bình thường mà."

"Đội CUBAL của Đại học Z mấy năm gần đây đều dừng chân ở top 8 toàn quốc. Năm ngoái Ngụy Xuyên là tân sinh viên năm nhất, đánh đòn bất ngờ, bốc phải bảng tử thần mà vẫn vào được bán kết, năm nay không biết có trụ được đến chung kết không."

"Vẫn hơi nguy hiểm đấy, nhưng trận đấu năm ngoái xem đã thật."

"…"

Một trận đấu kéo dài đến gần chín giờ mới kết thúc, kết quả không ngoài dự đoán, khoa Huấn luyện thắng.

Ngụy Xuyên, người ghi điểm cao nhất trận, bị đám đông vây quanh. Cậu ta vén vạt áo đấu lên, lau qua loa khuôn mặt đẫm mồ hôi.

"Á á á, cơ bụng cơ bụng, tớ xỉu đây."

"Haha… một đám mê trai, cậu ấy dám show thật kìa."

"Đẹp trai quá! Bao giờ mình mới yêu được một người thế này nhỉ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!