Chương 8: Moah Moah

Nguyễn Thành tan tầm về nhà, vừa mới lên cầu thang đã bị bóng đen chen ở cửa ra vào dọa cho hết hồn.

Đèn điều khiển bằng âm thanh sáng lên mới nhìn rõ là hai đứa nhỏ.

"Chìa khoá nên treo trên cổ, lần sau sẽ không quên." Nguyễn Thành mở cửa, trước khi đi vào đứng trước cửa sờ ống quần Tần Tung, lập tức nói: "Nhanh lên, lột tất ra rồi đi ngâm chân, ướt thành thế này sẽ bị cảm đấy." Rồi lại quay người sờ Nguyễn Tứ, nói: "Con cũng đi."

Tần Tung lột tất, lòng bàn chân đã ướt đến nhăn da.

Cậu và Nguyễn Tứ ngồi một trên ghế nhỏ ngâm chân.

Bỏ chân vào nước, hai người đồng thời thở ra một hơi.

Nguyễn Tứ dựa vào trên tường gọi: "Cha! Buổi tối ăn mì nước đi!"

"Buổi tối ăn lẩu, sẽ cho con một ít mì." Nguyễn Thành thay quần rồi áo đi vào bếp rửa rau, bắt đầu chuẩn bị nước dùng.

Khi Lý Thấm Dương trở về vừa lúc nồi nước dùng đang sôi, cô đảo quanh Nguyễn Thành, bưng thịt dê cuộn thèm nhỏ nước bọt.

Nguyễn Thành vừa chuẩn bị rau trộn vừa đề phòng cô ở phía sau ăn vụng, không cần quay đầu lại, một đôi đũa đã có thể nhanh nhẹn khẽ bàn tay đang cầm bánh bao nhân trứng sữa của cô.

Lý Thấm Dương càng bị áp chế thì bùng nổ càng mạnh, Nguyễn Thành bất đắc dĩ gắp bánh bao nhân trứng sữa cho cô, cô phù phù mấy hơi rồi ăn hết.

Nguyễn Tứ quả thực muốn mù luôn, gõ gõ cửa phòng bếp, còn chưa mở miệng thì Lý Thấm Dương đã chỉ chỉ ghế sô pha nói: "Mẹ mua cho Bánh Ú Nhỏ đôi giày bằng nhung, con cho nhóc thử đi.

Còn cho con cái khăn quàng cổ nữa đó."

Nguyễn Tứ muốn khen cô vài câu thì cô đã vui vẻ nói tiếp: "Là con thỏ nhỏ, đặc biệt đáng yêu!

Nguyễn Tứ: "...."

Nước dùng là canh xương hầm, chủ yếu là hương vị thanh đạm, không cho nhiều gia vị lắm.

Thịt dê cuộn được xếp ngay ngắn, thịt heo cũng bày ngay bên cạnh.

Màu đỏ tươi ngon, gắp một miếng đưa vào nồi lẩu đang xôi phối hợp với nước sốt mà cả nhà yêu thích rồi cho vào miệng làm vị giác nổ tung.

Thịt và mùi thơm của nước sốt phối hợp chặt chẽ, mỗi một bước đều hoàn toàn theo trình tự yêu thích, miệng vừa mở ra cả người thoải mái.

Rau trụng nước sôi, húp canh xương hầm, cắn giữa răng nước bắn tung tóe, mùi thịt nhẹ nhàng vô cùng khoan khoái.

Nếu như có thể nhất định phải chuẩn bị bia lạnh, nâng chén uống một hơi cạn sạch trong bầu không khí trò chuyện vui vẻ.

Vị đắng đặc thù của bia sẽ thể hiện mị lực vào lúc này, thở ra cảm giác hạnh phúc, toàn thân ấm áp, mồ hôi mỏng thấm ướt.

Cuối cùng lười biếng ngã người vào thành ghế ăn vài miếng hoa quả thì coi như là kết thúc.

Nguyễn Tứ uống nước trái cây, có hơi hâm mộ nhìn cha mẹ cậu.

Lý Thấm Dương uống một hơi cạn ly bia, ngã vào trên ghế, vô cùng thỏa mãn nói một câu: "Sảng khoái!"

Tần Tung cũng ngã vào trên ghế, no tới nổi không muốn nói chuyện.

Chỉ có Nguyễn Thành còn đang chiến đấu một mình, khoai lang nấu chín ăn rất ngọt, hắn thích cái này nhất.

Cuối cùng mọi người cùng nhau dọn dẹp nồi chén, chờ Lý Thấm Dương rửa chén xong rồi thì cùng ngồi vào ghế sô pha.

Trên Tivi đang phát chương trình tạp kĩ vui nhộn, Tần Tung nằm sấp trên tay vịn xem, thỉnh thoảng còn bậc cười với Lý Thấm Dương.

Bầu không khí ấm áp, Nguyễn Tứ lại đứng lên, đột nhiên nhớ tới một chuyện, "Tần Tung." Cậu nói: "Quên làm bài tập rồi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!