"Không nguy hiểm đến tính mạng."
Giang Hoài Chi mang theo mùi tuyết tùng nhàn nhạt chậm rãi đi về phía nàng, giọng nói vẫn trong trẻo lạnh lùng như cũ: "Hôm nay đã xảy ra chuyện gì?"
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, cuối cùng nàng cũng thở phào nhẹ nhõm: "Bọn họ vốn nhắm vào ta, là Oanh Nguyệt đã cứu ta…"
Sự căng thẳng và lo lắng trong lòng nàng rề rà không có cách nào tiêu tan. Khi đối mặt với Tam lang Giang gia, người nói chuyện không mấy dễ nghe, buổi sáng hắn vừa mới khiến nàng tức giận đến dậm chân. Nhưng lúc này nàng không còn lòng dạ nào cáu kỉnh ồn ào với hắn. Từ việc đưa thư mời ra ngoài, cho đến khoảnh khắc trước khi rơi xuống nước, nàng đều nói cặn kẽ cho hắn từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.
Thậm chí ngay cả cuộc trò chuyện giữa hai người các nàng, nàng cũng có thể nhớ được, tất cả đều được kể lại cho hắn nghe.
Đây là lần thứ hai nàng gặp người trước mắt, ngoại trừ diện mạo tuấn tú thì nàng không có một chút ấn tượng tốt nào về hắn, nhưng hắn là ca ca ruột của Oanh Nguyệt, nàng tin tưởng Giang Hoài Chi tuyệt đối sẽ không coi danh dự của muội muội như trò đùa.
"Đầm nước chưa đóng băng?"
Nghe nàng nói lung tung một tràng không mấy logic, Giang Hoài Chi nắm được điểm mấu chốt, lạnh nhạt hỏi: "Ta biết trò sốt ruột, nhưng những lời thầm kín như "Muốn làm em chồng ngươi", hình như cũng không cần nói cho ta nghe đâu nhỉ?"
Nếu nạn nhân ai cũng nói mấy lời vô nghĩa giống như nàng, sợ rằng Đại Lý Tự sẽ biến thành địa điểm để nhiều chuyện lớn nhất kinh thành.
Bị đương sự vạch trần ngay trước mặt, tai Phù Dữu đỏ bừng, vội vàng giả vờ không nghe thấy, thuận tiện đáp: "Đúng vậy, đúng… Nước rất lạnh, không phải suối nước nóng, lúc ta quỳ gối bên bờ với hoa sen, đầu gối rất đau, giống như quỳ trên vụn băng vậy."
"Do con người tạo ra." Giang Hoài Chi thoáng trầm ngâm, gật đầu nho nhã: "Việc này trò không cần quan tâm, ta sẽ điều tra, nhớ kỹ, không được để lộ ra ngoài."
"Ta biết, chuyện liên quan đến thanh danh của Oanh Nguyệt, ta tuyệt đối sẽ không làm bậy!"
Nàng nắm chặt bàn tay nhỏ, vội vàng đảm bảo.
"Ngài có thể điều tra được sao? Ngài sẽ trả thù cho Oanh Nguyệt chứ?"
Hắn hơi cụp mắt, nhìn dáng vẻ lo lắng sắp khóc của nàng, cuối cùng giọng điệu cũng ôn hòa hơn chút: "Nàng ấy là muội muội ruột của ta, còn cần trò phải dặn dò sao?"
Dứt lời, tảng đá lớn đè nặng trong lòng Phù Dữu cũng rơi xuống, nàng thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên bật khóc: "Thật xin lỗi…"
Bàn tay chắp sau lưng của Giang Hoài Chi lập tức cứng đờ.
Hắn đã cố tình hạ giọng, sao nàng lại khóc rồi?
Tiểu nương tử trước mắt này, sáng nay vừa mới dâng trà cho hắn, mặc dù trà là do hắn tự pha, cũng chưa dạy nàng được chữ nào nhưng về lý thuyết vẫn coi như nửa học trò của hắn. Chung quy thì, nếu đá nàng ra ngoài vẫn sẽ hủy hoại danh tiếng của hắn.
Thái tử rất ít khóc, lúc còn nhỏ thỉnh thoảng cũng khóc quấy mấy lần nhưng đều bị hắn đánh lòng bàn tay mấy cái rồi cũng ngoan ngoãn, không dám lên tiếng nửa lời.
Chỉ là Thái tử da dày thịt béo, sao có thể so sánh với tiểu cô nương nũng nịu được.
Tầm mắt nhàn nhạt rơi vào bàn tay nhỏ đang không ngừng lau nước mắt của Phù Dữu, Giang Hoài Chi thấp giọng thở dài, trách mắng: "Cửa thì đóng chặt, trò lại ở bên trong khóc lớn tiếng như vậy, truyền ra ngoài còn ra thể thống gì?"
Những ngón tay tựa như gốc hành của Phù Dữu dứt khoát chỉ sang bên cạnh, không ngừng thút thít: "Cửa sổ, cửa sổ đang mở mà, không sao đâu, huhu…"
"…"
Giang Hoài Chi im lặng: "Bởi vì lo lắng cho Nguyệt Nhi sao?"
Thấy nàng dùng sức gật đầu, hắn do dự một chút, sau đó nhẹ nhàng vỗ vai nàng giống như lúc dỗ dành Thái tử, thử tìm từ an ủi: "Nguyệt Nhi sẽ không sao đâu, chuyện này ta cũng sẽ cho muội ấy một lời giải thích, Dữu Nhi đừng khóc."
"Ta tin... Ừm... Tin tưởng Giang tiên sinh." Giọng mũi nồng đậm làm mờ đi giọng nói ngọt ngào thường ngày của nàng: "Là, là vì chuyện này, hiện tại còn có một nguyên nhân khác…"
"Nguyên nhân gì?"
"Hôm, hôm nay khóc trước mặt người đáng ghét hai lần, còn được, được người đáng ghét dỗ dành…"
Dường như nàng thật sự ấm ức, co rúm lại thành chiếc bánh bao trắng mềm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!