Buổi sáng mùa thu, mặt trời chiếu xuống những tia nắng ấm áp dịu nhẹ, khiến cho phòng khách xa hoa nhưng hơi u ám trong căn nhà của Maleficent được tăng thêm một tầng sắc màu.
Aurora ăn sáng xong thì ra phòng khách ngồi, gọi điện nói chuyện với Emma.
Ruby đang quấn quanh chân nàng, chân trước giơ lên đập đập chân nàng ra hiệu muốn được ôm.
Nàng bế nó lên, kinh ngạc nói: "Ruby, sao em với chân cao được như vậy? Ồ... hình như em gầy đi nhiều rồi."
Nếu như Ruby có thể nói chuyện, chắc hẳn nó sẽ khóc tu tu tố cáo chủ nhân không cho nó ăn, mỗi ngày còn để cho Marjoire coi nó như con cún mà dắt nó đi dạo.
Nhìn thấy Aurora như thể người sắp chết đuối với được tấm ván, Ruby liên tục meo meo không ngừng.
Aurora híp mắt cười, nhẹ nhàng hôn một cái trên đỉnh đầu nó.
Ruby thấy trên trán nàng có băng gạc, kêu một tiếng ra vẻ thắc mắc.
Nàng vươn tay sờ sờ trán mình: "Không sao."
Emma nói qua điện thoại, giọng nhạt nhẽo: "Lại là con mèo béo kia à... mình nói bồ có chịu nghe không vậy? Quãng thời gian này đừng về nhà, qua đây ở với mình..."
"Ừm... mình nghe rồi, nhưng mà, không phải hơi bất tiện sao? Nate vẫn thường qua chỗ bồ mà?"
"Nate gì má? Đó là chuyện từ đời nào rồi, giờ là Mark."
"... Cái gì? Mark từ bao giờ vậy? Sao bồ không nói cho mình..."
"Xin người, hiện tại tâm trí bồ hoàn toàn đặt tại chỗ nữ ma đầu... không quan tâm mình chút nào hết."
"Khụ... bồ nói bậy bạ thứ gì không..." Aurora có chút nghẹn, liếc nhìn Maleficent đang ngồi trên sofa trong phòng khách.
Hôm nay chủ nhật, cô không đi làm, mặc đồ ngủ xám nhạt.
Cô đang đọc sách, nét mặt thản nhiên, sau lưng là ánh nắng mùa thu dịu nhẹ ấm áp, làm cho cô tan đi chút lạnh lùng, cảm giác dịu dàng tao nhã hơn nhiều.
Trước mặt cô là một cốc cafe đen, mùi hương nồng nàn hòa trong không khí.
Aurora nhìn đến thất thần, không hề nghe thấy Emma đang liên miên cằn nhằn nói về chuyện của Mark với nàng, đôi lúc chỉ ừ à phụ họa, mãi đến khi Emma nói câu chốt nàng mới tỉnh lại.
"Vậy quyết định thế nhé? Hôm nay bồ chuyển đồ qua đây..."
"Chờ... chờ đã, mình chưa quyết định đâu."
"Còn làm gì nữa? Chẳng lẽ bồ còn định hỏi ý kiến của nữ ma đầu."
"... Ừa."
Emma:...
Maleficent nghe xong Aurora trình bày, cô hơi nhíu mày, nhìn nàng: "Em muốn qua ở cùng với cô ấy?"
Aurora nghiêng đầu suy nghĩ một chút, trả lời: "Chỉ là tạm thời thôi."
Maleficent cụp mắt xuống, cầm cốc cafe lên nhấp một ngụm: "Cô ấy không có ai bầu bạn?"
Aurora lúng túng nói: "Ừm.. có.." Nghĩ đến sau này không may gặp phải lúc Emma và bạn trai đang lăn giường.. tình cảnh đó hẳn quá xấu hổ.
"Nếu em đang hỏi ý kiến của tôi, vậy tôi không đồng ý." Giọng điệu Maleficent bình thản.
Aurora câm nín.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!