Chương 3: (Vô Đề)

"Wow" Diaval rốt cuộc không thể kéo dài chính mình "cảm giác không hề tồn tại" nữa, nhưng ngay sau đó lập tức làm động tác kéo khóa miệng dưới ánh mắt ai kia.

"Cho dù là chị tâm huyết dâng trào đưa ra đề nghị, nhưng chị với ba tôi đã đem cuộc hôn nhân này thành hợp đồng thương mại." Nói đến "hợp đồng thương mại" giọng nàng có chút âm u: "Như vậy, với tư cách là người trong cuộc, chúng ta càng cần phải đem những chi tiết nhỏ ra thảo luận rõ ràng, tránh khỏi sau này gặp trở ngại."

Diaval không nói nên lời nhìn vở kịch xoay chuyển tình thế.

Đôi mắt sâu thẳm của Maleficent chăm chú nhìn Aurora, đôi môi trơn bóng đầy đặn vẽ ra một nụ cười: "Tôi nghĩ cô hẳn phải biết sau khi kết hôn, chúng ta nhất định phải ở cùng một chỗ."

Lời này tự nhiên làm cho Aurora đỏ mặt, vừa rồi Maleficent luôn luôn ra vẻ hùng hổ dọa người không chịu thua một phân, hiện tại câu này lại như một lời trêu chọc khiến nàng không biết nói tiếp kiểu gì.

Nàng cúi đầu lấy ra một tập văn kiện xanh lam từ trong ba lô: "Về chuyện đó, tôi đã nghĩ kỹ."

Nàng đứng lên, đi tới trước mặt Maleficent, đưa cho cô văn kiện.

Maleficent luôn luôn đặt ánh mắt cố định trên người Aurora, lẳng lặng nhìn nàng đi tới, ánh mắt dịu dàng, biểu hiện tìm tòi nghiên cứu, cuối cùng vẫn nhận lấy văn kiện.

Diaval gần như phải dùng toàn lực khắc chế kích động để không xông tới cướp văn kiện.

Ngón tay thon gầy của Maleficent gõ gõ lên văn kiện: "Nếu sự tình đã định, ba cô hy vọng tổ chức hôn lễ càng nhanh càng tốt, tôi nghĩ chúng ta cũng nhanh chóng công khai quan hệ ra bên ngoài."

"Có ý gì?"

"Ý là cần phải quang minh chính đại hẹn hò một lần trước mặt công chúng."

Aurora ngây người: "Hẹn hò?"

Diaval không nhịn được huýt sáo một cái.

Khuôn mặt trắng mịn của nàng nhanh chóng nhiễm một tia đỏ bừng.

"Mấy giờ a?"

"Tám giờ, nếu cô thấy tiện."

Aurora suy nghĩ vài giây, gật đầu: "Gặp nhau ở đâu?" Vừa dứt lời, nàng phát hiện Maleficent lẫn Diaval không hẹn mà gặp cùng nhìn nàng chằm chằm.

Diaval ngạc nhiên: "Darling, đương nhiên Mal sẽ đi đón em, em bị sách vở làm cho ngốc rồi sao, đừng nói với anh thanh xuân tươi đẹp của em bình thường cũng chưa từng hẹn hò?"

Aurora cực kỳ xấu hổ, gò má càng đỏ bừng, nàng vuốt tóc của mình: "Khụ khụ, nam sinh thì như vậy, tôi cũng chưa bao giờ cùng nữ nhân..." Nàng muốn nói chúng ta không phải đều là nữ sao? Hẳn cũng không cần ai đi đón ai.

Chính là người kia cũng không phải nữ nhân bình thường... Mà sao cô lại không phải nữ nhân bình thường? Nội tâm Aurora buồn bực tự hỏi, nàng không biết nha, nàng chưa bao giờ hẹn hò với nữ nhân, đặc biệt còn là người hơn nàng nhiều tuổi như vậy! Chúa ơi, nàng đâu biết phải làm gì...

Aurora càng nghĩ càng xoắn xuýt, càng nghĩ càng hoảng hốt, mặt cũng càng ngày càng nóng.

Chính là như vậy, ở tuổi này cô bé phải như vậy thẹn thùng, Diaval trong lòng cười trộm.

Nàng liếc nhanh Maleficent một cái, phát hiện đối phương cũng không nhìn nàng.

Khuôn mặt cô cũng không lộ chút không vui nào, chân dài vắt lên khẽ đong đưa, phong tình vạn chủng.

Aurora cảm giác không khí có chút ngưng trệ: "Tôi nghĩ hôm nay thế đủ rồi, như vậy ngày mai gặp lại." Nàng gật đầu ra hiệu với nữ nhân đối diện.

"Hẹn gặp ngày mai, rất hân hạnh được biết cô, Aurora." Tên của nàng dưới giọng nói từ tính của cô, tựa hồ mỗi chữ đều không dao động, lại như mỗi chữ đều có dòng điện, đi vào tai Aurora cảm giác hơi tê dại.

Aurora thất thần hai giây, khẽ cắn môi, gật đầu, sau đó đi ra văn phòng.

Diaval như vẫn còn thèm xem trò hay đã vội kết thúc, chậc chậc vài tiếng đuổi theo: "Chờ chút darling, anh tiễn em."

Maleficent đứng dậy, đi tới quầy bar rót thêm một ly rượu, mở ra văn kiện, nhìn qua mấy lần, ý cười trong mắt mở rộng, cầm ly rượu lên uống một hớp, trên môi tràn ra ý cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!