Tích thủy chi ân, đương dũng tuyền tương báo. Giản Hưng Hiền thiếu Điền Lão Thật chính là ân cứu mạng. Giản Hoài là con trai của Giản Hưng Hiền, vậy nên chuyện Giản Hưng Hiền báo ân cũng là lẽ hiển nhiên, hợp tình hợp lý.
Nghe hiểu ý ngoài lời của Chung Tiểu Tuệ, Giản Hoài cam chịu số phận mà cúp điện thoại. Thôi được rồi. Điền Mật thì cứ là Điền Mật đi.
Kết cục đã được định sẵn, Giản Hoài cũng không thể thay đổi được điều gì, chỉ có thể chấp nhận mà thôi.
Dù sao thì anh cũng bận rộn công tác, ít khi về nhà, cưới ai cũng như nhau cả.
Không ngừng tự thuyết phục bản thân, cụp mi, cúi mắt xuống viết đơn xin kết hôn, Giản Hoài vẫn dùng sức quá mạnh, liên tiếp cắt rách ba tờ giấy mới có thể hoàn thành đơn xin kết hôn mang theo sát khí nồng nặc kia.
Sau khi nộp đơn xin kết hôn, toàn bộ chuyện xin cấp nhà ở và sắp xếp hôn lễ đều giao cho bộ hậu cần xử lý, còn Giản Hoài lại lao đầu vào đơn vị tàu ngầm, tiếp tục thử nghiệm con tàu ngầm mới của anh.
Cái gì mà Điền Mật, cái gì mà kết hôn, tất cả đều không quan trọng bằng công việc.
Giản Hoài không vui, nên điên cuồng vùi đầu vào tăng ca, hóa thân thành người bận rộn nhất trong bộ đội tàu ngầm.
Biết tin Giản Hoài chịu cưới Điền Mật, Điền Lão Thật rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Cảm ơn, cảm ơn!" Ông nước mắt lưng tròng, nắm c.h.ặ. t t.a. y Giản Hưng Hiền, vô cùng cảm kích.
"Trong nhà có bốn đứa cháu, tôi lo lắng nhất chính là Tiểu Mật. Bây giờ thấy nó có một chỗ tốt để gửi gắm cả đời, tôi cho dù có c.h.ế. t ngay lập tức cũng có thể nhắm mắt cười mà ra đi rồi."
"Cảm ơn cái gì? Giữa chúng ta không cần phải nói lời cảm ơn."
"Lão Điền, đừng nói chuyện c.h.ế. t chóc, chúng ta phải sống thật tốt. Chờ Tiểu Mật và Giản Hoài kết hôn, chúng ta còn phải trông cháu cho chúng nó. Chúng ta phải sống đến thế kỷ sau, để cùng nhau ngắm nhìn non sông tươi đẹp của tổ quốc, chứng kiến tổ quốc ngày càng huy hoàng cường thịnh. Lão Điền, nghe rõ chưa? Ông nhất định phải sống thật tốt!"
"Đúng, đúng! Chúng ta phải cùng nhau sống đến thế kỷ sau. Những chiến hữu đã khuất của chúng ta chắc chắn cũng sẽ phù hộ cho Tiểu Mật và Giản Hoài luôn khỏe mạnh, bình an."
Khi nói chuyện, Điền Lão Thật càng khóc dữ dội hơn.
Giản Hưng Hiền từ trước đến nay vẫn luôn mạnh mẽ, chưa bao giờ quá xúc động, nhưng lúc này cũng không giấu nổi sự yếu đuối và đau thương của mình.
Chiến tranh thật sự quá tàn khốc, chỉ những ai từng trải qua mới có thể hiểu.
Năm đó, trong chiến dịch mà Điền Lão Thật cứu Giản Hưng Hiền, đội đặc nhiệm hai mươi người của bọn họ cuối cùng chỉ còn lại hai người sống sót.
Trong đó, Điền Lão Thật còn bị mất đi một cánh tay vì b.o. m đạn.
Bây giờ, trong nghĩa trang liệt sĩ có mười tám người đã ngã xuống, chính là lý do mà Giản Hưng Hiền nhất định phải thực hiện hôn ước.
Ông ấy muốn để các chiến hữu đã khuất chứng kiến bọn họ vẫn sống thật tốt, sống một cuộc đời hạnh phúc.
Khóc một trận xong, hai lão nhân đều mệt.
Nhưng, việc hôn nhân của bọn trẻ vẫn là tâm nguyện chung của họ. Hiện tại, khi hôn ước sắp thành hiện thực, hai người đều rất vui mừng.
"Lão Điền, chờ tôi mấy ngày. Đợi tôi sắp xếp công việc xong, tôi sẽ cùng ông trở về Thanh Thành."
Để thể hiện sự coi trọng, Giản Hưng Hiền quyết định cùng Chung Tiểu Tuệ đến Điền gia rước dâu.
Điền Lão Thật muốn giữ thể diện cho Điền Mật, càng muốn đề phòng Thu Hà làm loạn phản đối, đương nhiên là nghe theo mọi sắp xếp của Giản Hưng Hiền.
Giản gia bên này bận rộn khí thế ngất trời, còn bên phía Điền Mật, tân nương sắp xuất giá lại đang bị Đỗ Hùng gây phiền phức.
Đỗ Hùng thật sự không thể ngờ được rằng sẽ có một ngày có một gã đàn ông đến tận nhà hắn gõ cửa, còn dùng vẻ mặt xấu hổ ngại ngùng cười với hắn.
Người kia thân hình cao lớn, thô kệch, làn da đen nhẻm, cả người có một mùi kỳ lạ, chỉ cần nhìn một cái thôi cũng khiến Đỗ Hùng mất cả khẩu vị.
Nhưng người này lại giống như bị thần kinh, vừa nhìn thấy Đỗ Hùng đã nhiệt tình liên tục ném ánh mắt đưa tình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!