Điền gia gia thật sự là vì suy xét cho Giản Hoài. Ông đi Giản gia từ hôn, không có một chút tư tâm. Ông muốn sớm đem đoạn hôn ước sai lầm này kết thúc sớm chút, để hai đứa nhỏ tự do.
Nhưng Điền Mật cảm thấy, ông rút lui không thành.
Không nói Điền Tâm vừa mới nói những lời đó, chỉ nhìn Giản gia một cách đơn thuần, Điền gia gia cũng đừng nghĩ một lần là có thể hủy bỏ hôn ước này.
Giản Hưng Hiền là điển hình của người coi trọng mặt mũi, là người nói một không nói hai. Chính miệng ông ấy đã định ra hôn ước, sao có thể để Điền Lão Thật dễ dàng hủy bỏ?
Vì tuân thủ lời hứa, con trai út có hạnh phúc hay không, ông ấy cũng không bận tâm. Điền Lão Thật từng là cấp dưới của ông ấy, làm sao có thể khuyên một người hiện giờ chức quan lớn hơn ông?
Không vì cái gì khác, chỉ vì mặt mũi của ông ấy, Điền gia gia từ hôn, ông ấy cũng sẽ ngăn cản.
Như Điền Mật sở liệu, Điền Lão Thật đi Giản gia từ hôn, Giản Hưng Hiền chẳng những không lập tức đồng ý. Ông ấy còn xin lỗi Điền Lão Thật, nói:
"Xin lỗi lão Điền, là tôi không dạy dỗ tốt Giản Hoài, để Tâm Tâm chịu ủy khuất. Ông chờ tôi, tôi đây liền gọi điện mắng nó."
"Tên tiểu tử thúi này, thật là càng ngày càng kỳ cục."
"Không cần, không cần. Lão thủ trưởng, tôi không phải có ý kia.
"Điền Lão Thật xấu hổ lại co quắp giải thích. TBC Cháu gái ruột làm chuyện hoang đường, Điền Lão Thật không còn mặt mũi nhìn lão thủ trưởng, trong khi đang do dự, Giản Hưng Hiền đã thành công kết nối điện thoại tới chỗ Giản Hoài."Uy, ngươi khỏe, ta là Giản Hưng Hiền, ta tìm Giản Hoài."
"Thủ trưởng khỏe, mong ngài chờ một lát. Giản doanh trưởng lập tức đến."
Tiếp tuyến viên hành động nhanh chóng, nói lập tức chính là lập tức. Chờ không đến một phút, Giản Hưng Hiền căn bản không cần quải điện thoại phát lại, công tác còn không có vội xong Giản Hoài, đã bị kéo qua tới nhận điện thoại.
"Uy……" Giản Hoài năm mới còn chưa kịp nói thành lời, Giản lão nhân đã gấp không chờ nổi bắt đầu mắng chửi người.
"Bận rộn cái gì, tiểu tử ngươi hàng ngày bận cái gì? Ngươi bận, có thể so với ta sao? Ta thấy ngươi chính là cố ý! Ngươi tên tiểu tử thúi này, càng lớn càng không bớt lo! Càng lớn càng kỳ cục!"
"Tâm Tâm là vợ tương lai của ngươi chiếu cố con bé là trách nhiệm không thể chối từ. Trước kia con bé tuổi còn nhỏ, ngươi nói ngươi muốn tránh đi, không thể cùng con bé tiếp xúc nhiều. Vậy năm nay con bé đã 18 tuổi, sao ngươi không gọi điện nhiều cho con bé? Ta thấy ngươi chính là có lệ với ta."
"Ngươi hỗn cẩu này, Tâm Tâm xinh đẹp như vậy, so với ngươi nhỏ hơn bảy tuổi, con bé gả cho ngươi là gả thấp. Ngươi làm sao dám ủy khuất con bé? Nói đi, ngươi khi nào chuẩn bị đánh báo cáo kết hôn cùng con bé thành hôn?"
"Ta nói cho ngươi biết, chuyện này không có khả năng kéo tới sau này. Ngươi dám không kết hôn, ta liền dám không cần đứa con bất hiếu như ngươi!!
"…… Liền mạch lưu loát, Giản Hưng Hiền mắng đến vui vẻ tràn trề. Điền Lão Thật ở bên cạnh nghe kinh hồn khiếp đảm, mồ hôi đầy đầu. Ông nôn nóng muốn vươn tay đoạt lấy điện thoại."Thủ trưởng, thủ trưởng, không cần nói như vậy.
Bọn nhỏ lớn rồi, có suy nghĩ của mình rất bình thường. Chúng ta làm lão nhân, phải học được khai sáng, không thể cưỡng bách."
"Ai cưỡng bách!? Khuê nữ Tâm Tâm tốt như vậy, ai thấy cũng thích, Giản Hoài nó dám không vui!"
"Không phải, không phải. Là Tâm Tâm nhà tôi không vui. Thủ trưởng, xin ông, từ hôn đi. Tâm Tâm lớn lên có suy nghĩ của mình, tôi quản không được con bé.
"Nói với dáng vẻ bất đắc dĩ, lời Điền Lão Thật nói là thật. Nhưng Giản Hưng Hiền căn bản không nghe."Tâm Tâm không vui, còn không phải đều do Giản Hoài. Trên đời này không có vị hôn phu nào như Giản Hoài. Nó không liên lạc với Tâm Tâm, không đem chuyện hôn sự với Tâm Tâm để trong lòng, Tâm Tâm tức giận cũng phải.
Lão Điền, ông đừng cản tôi.
Chờ tôi đem Giản Hoài dạy dỗ tốt, để nó nhận sai, xin lỗi Tâm Tâm, cô gái tốt như Tâm Tâm, khẳng định sẽ không lại tức giận."
"Ai, không phải, là Tâm Tâm con bé không ngoan. Con bé…… Ai……" Điền Lão Thật muốn nói lại thôi, thiếu chút nữa gấp đến độ rơi nước mắt.
"Điền Lão Thật, ngồi xuống đi! Là Giản Hoài không tốt, ông lại nói xấu Tâm Tâm, tôi sẽ tức giận." Mặt trầm xuống, Giản Hưng Hiền giả vờ làm ra dáng vẻ của thủ trưởng với Điền Lão Thật. Khiến ông vốn sợ ông ấy, ở trước mặt ông ấy không dám nói gì, thành thật im miệng.
Nhắm mắt ngồi thẳng, Điền Lão Thật lòng nóng như lửa đốt.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Lại kéo dài một năm. Điền Tâm bên kia khả năng sẽ yêu người khác! Lão thủ trưởng lại cố chấp không nghe khuyên bảo, thật sự sẽ xảy ra chuyện lớn!!
Giản Hưng Hiền không chút nào để ý đến Điền Lão Thật đang hoảng loạn, quay đầu nói với ống nghe tiếp tục mắng Giản Hoài. Giản Hoài mới vừa hoàn thành một nhiệm vụ thí nghiệm tàu ngầm, trong đầu đều là số liệu, căn bản không nghe Giản lão nhân nói gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!