Chương 4: Xinh đẹp

Sáng hôm sau, hai người đều kịp thời thức dậy khi trời vừa sáng, mặc quần áo chỉnh tề đi dâng trà cho các bậc trưởng bối trong nhà.

Trình Cẩn Tri là người mới thành hôn, mặc áo khoác lửng và váy dài màu đỏ thêu hoa hải đường. Tần Gián sau khi dâng trà thì đi làm, cho nên mặc thường phục màu xanh lá cây đậm. Hai người cùng xuất hiện ở tiền sảnh, lập tức khiến người ta sáng mắt lên, chỉ cảm thấy là một đôi bích nhân trời sinh một cặp.

Tần phu nhân Trình thị là người đầu tiên lộ ra nụ cười hàm súc, cuộc hôn nhân này tính toán đến nay, phát sinh không ít sự việc ngoài ý muốn, hôm nay cuối cùng cũng viên mãn.

Đợi hai người đi đến, bà nói: "Trước tiên hãy thỉnh an dâng trà cho tổ phụ của các con đi."

Tổ phụ Tần gia, tức là lão Hầu gia, ngồi ở vị trí cao nhất. Tần Gián và Trình Cẩn Tri thỉnh an, rồi dâng trà.

Lão Hầu gia là Hầu gia đời thứ hai của phủ Ích Dương Hầu, nhưng khi còn trẻ cũng cùng phụ thân là công thần lập quốc, mặc dù nay đã về hưu vì tuổi cao, nhưng địa vị ở thiên triều lại khác thường.

Lúc này, ông không có biểu cảm gì nhiều, chỉ sau khi uống trà, nhìn về phía Tần Gián nói: "Con là trưởng tôn trong nhà, đã thành hôn, sau này cần nói năng thận trọng, hành động cẩn thận, rèn luyện đạo đức, khắc chế bản thân, không được như trước đây tự ý vô lễ, làm điều xằng bậy."

Tần Gián là niềm tự hào và vinh quang của Hầu phủ, từ nhỏ lớn lên trong lời khen ngợi. Hôm nay câu khuyên nhủ này của lão Hầu gia, có thể coi là lời nói vô cùng nghiêm khắc.

Tất cả mọi người trong Tần gia đều biết vì chuyện gì, Tần phu liếc nhìn điệt nữ.

Tần Gián khẽ mím môi, dường như trong lòng không cam tâm, nhưng vẫn cung kính vâng lời đáp: "Tổ phụ dạy bảo đúng ạ."

Lão Hầu gia nói đến đúng chỗ thì dừng lại, không nói thêm nữa, quay sang Trình Cẩn Tri nói: "Tôn tức phụ* quả không hổ là điệt nữ của Trình gia, trong sáng đoan trang, hiền lành thùy mị, khí độ rất tốt. Tổ mẫu của con mất sớm, đây coi như là lễ vật trưởng bối của tổ phụ ta, là một viện tử ở ngoại ô thành, con hãy nhận lấy đi."

Tôn tức phụ*: Cháu dâu

Lão Hầu gia đưa tới là một tờ giấy có đóng dấu, rõ ràng là khế ước nhà đất.

Dù ở nhà ai, đây cũng đều là lễ vật trưởng bối vô cùng quý giá, Trình Cẩn Tri cảm động, biết đây là sự công nhận của lão Hầu gia  đối với Trình gia, đối với chính mình. Chuyện Tần Gián đòi hủy hôn, nghe nói cả xóm giềng đều biết, vậy thì trên dưới Tần gia đương nhiên cũng biết. Lão Hầu gia muốn nói với người Tần gia rằng, bất kể Tần Gián thế nào, tôn tức phụ này ông ấy công nhận.

Trình Cẩn Tri vô cùng chân thành nói: "Đa tạ tổ phụ."

Sau đó nữa, là dâng trà cho Tần lão gia và Tần phu nhân. Tần lão gia là công công* không nói gì nhiều, ông vốn là người ôn hòa, lại có phụ thân và thê tử ở bên cạnh, ông càng không nói nhiều.

Công công*: Cha chồng

Tần phu nhân, với tư cách là cô mẫu của Trình Cẩn Tri, ân cần nói: "Ta tuổi đã cao, cũng muốn nghỉ ngơi cho tốt rồi, may mà con đã về nhà, sau này việc quản lý, quán xuyến gia đình này, phải giao cho những người trẻ tuổi các con rồi."

Ai cũng biết ý đồ của Tần phu nhân khi để người nương gia* gả vào, và bà cũng đã thẳng thắn điều này hôm nay.

Nương gia*: Nhà mẹ đẻ

Trình Cẩn Tri vốn là trưởng tức* (con dâu trưởng), nàng cũng sẽ nhanh chóng tiếp quản quyền lực quản lý chính trong gia đình từ cô mẫu mình, trở thành nữ chủ nhân tiếp theo của Hầu phủ.

Trưởng tức*: Con dâu trưởng

Ai có thể nói Tần phu nhân không lợi hại chứ?

Bà vốn là kế thê, sinh ra cũng là thứ tử, đứa con trai thứ này ở mọi mặt cũng không bằng trưởng tử, tước vị sau này chắc chắn cũng không liên quan đến hắn. Nhưng bà thật anh minh, lại gả điệt nữ của mình cho trưởng tử.

Quan hệ hai nhà được duy trì, Hầu phủ to lớn này cũng sẽ nằm trong sự khống chế của bà.

Tần phu nhân ra tay cũng hào phóng, trực tiếp tặng Trình Cẩn Tri hai thỏi vàng, cộng thêm một đôi vòng tay ngọc bích vô cùng trong suốt, nhìn thôi đã thấy giá trị không nhỏ.

Trình Cẩn Tri nhận lấy, sau đó cảm ơn.

Phía sau là những chi, nhánh gia đình khác của Tần gia, những người này đều kính sợ địa vị của chi trưởng và sự sắc bén của Tần Gián, đối với hai người đương nhiên cung kính khách sáo, khen ngợi không ngớt.

Sau đó Tần Gián liền bái biệt trưởng bối rồi rời đi, đến Đông Cung.

Những người khác cũng rời đi, Tần phu nhân bảo Trình Cẩn Tri đi theo bà đến Hiền Phúc Viện, hai cô điệt* nay đã thành bà tức* cùng nói chuyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!