Nàng không nghĩ lão Hầu gia sẽ đứng về phía Tần Gián.
Thứ nhất, hôn sự đã được định đoạt không thể dễ dàng hủy bỏ, điều này ảnh hưởng đến thanh danh của phủ Ích Dương Hầu.
Thứ hai, Tần Cầm không còn lựa chọn nào khác, nhà họ Vương xét về một số mặt lại là phù hợp nhất.
Thứ ba, có lẽ đối với lão Hầu gia mà nói, dùng một tôn nữ để đổi lấy tương lai của cả Hầu phủ, không phải là tổn thất.
Giống như lúc trước phụ thân nàng kiên quyết không đồng ý hủy hôn, ông thà nhịn nhục, thà giả vờ ngu ngốc, cũng phải vui vẻ để nàng thành công gả cho Tần Gián. Ông nói nàng nhất định sẽ sống tốt, sự thật thì nàng sống tốt hay không, trước vận mệnh của cả Trình gia không quan trọng đến vậy.
Tần Gián đến Hiền Thọ Đường, lão Hầu gia đang ngủ trưa.
Hắn đi đi lại lại trước cửa, lòng nóng như lửa đốt, hận không thể gọi tổ phụ dậy.
Bây giờ hắn hối hận vì không nên kéo dài đến hôm nay, lẽ ra tối qua phải đi tìm nhị thúc khuyên họ từ chối hôn sự này. Kéo dài đến hôm nay, cục diện đã thay đổi rồi.
Nếu cứ kéo dài, cả thành đều biết Tần gia đã đính hôn rồi, đến lúc đó hủy hôn sẽ càng khó hơn.
Đợi một lúc lâu, hắn hỏi Hà Bá đang hầu hạ bên cạnh tổ phụ: "Tổ phụ bình thường dậy lúc nào?"
Hà Bá đáp: "Cũng không có giờ nhất định, trước giờ Thân nhất định sẽ tỉnh dậy."
"Giờ Thân?" Vậy thì quá muộn rồi! Tần Gián nóng lòng không chịu nổi.
Lại đợi một lúc, bên trong truyền đến chút động tĩnh, sau đó liền có một giọng nói: "Lão Hà?"
Tổ phụ tỉnh rồi!
Tần Gián lập tức vào phòng, đứng bên ngoài nói: "Tôn nhi có việc gấp cần bẩm báo tổ phụ."
Bên trong không có tiếng động, Hà Bá bước vào. Tần Gián nghe Hà Bá nói bên trong: "Đại công tử đã đợi bên ngoài rất lâu rồi, nói là vì chuyện hôn sự của Cầm tỷ nhi."
Bên trong truyền đến tiếng xào xạc, một lúc sau lão Hầu gia từ trong phòng đi ra, ngồi xuống đại đường.
"Chuyện hôn sự của Cầm tỷ nhi sao vậy?" Lão Hầu gia hỏi.
Tần Gián lập tức tiến lên, trình bày nói: "Tôn nhi nhận thấy Vương Hạo Xuyên kia không thể gả."
Lão Hầu gia vẫn im lặng, hắn tiếp tục nói: "Thứ nhất, người này làm ô uế tiểu nương của mình, làm điều xằng bậy, làm mất danh dự, nhục nhã đạo đức; thứ hai, ngày đó Cầm muội bị đẩy xuống nước, rất có khả năng chuyện rơi xuống nước là do Vương Hạo Xuyên lên kế hoạch, có thể thấy tâm địa hắn độc ác, coi phủ Ích Dương Hầu như kẻ ngốc, đáng hận đáng ghét.
Cầm muội gả cho hắn, chẳng khác nào đưa cừu vào miệng hổ, nhất định sẽ không có kết quả tốt."
"Lời này con đã nói với nhị thúc con chưa? Nhị thúc con nói sao?" Lão Hầu gia hỏi.
Tần Gián nói: "Đã nói rồi, Cầm muội và nhị thẩm đều không muốn gả, nhưng nhị thúc cố chấp muốn kết hôn, nói hôm nay đã thừa nhận hôn sự với đồng liêu trong nha môn Công bộ, hôn sự coi như đã định rồi, không thể thay đổi."
"Đã nói định rồi, con còn đến làm gì?" Lão Hầu gia hỏi.
Tần Gián lập tức nói: "Cho dù nói định rồi, chưa qua lễ nạp sính*. Từ chối nhà họ Vương có sao đâu?"
Lễ nạp sính* : lễ dạm ngõ, trao sính lễ
Lão Hầu gia nhìn hắn, im lặng không nói gì, quay sang nhận trà mà Hà Bá bưng đến.
"Tổ phụ!"
Lão Hầu gia chậm rãi uống một ngụm trà, ôn tồn nói: "Thực ra đã nạp sính rồi cũng không sao, những chuyện này có thể từ chối. Con năm đó, hôn sự còn còn ba tháng nữa mới tới, con đã nói muốn hủy hôn để cưới người khác đấy thôi?"
Tần Gián không ngờ lão Hầu gia lại chuyển hướng câu chuyện sang mình, không khỏi giải thích: "Đó chỉ là lời nói hồ đồ nhất thời, khác với lần này. Lần này nhà họ Vương kia…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!