Chương 2: Đại hôn

Một đêm ngủ chập chờn, đến canh bốn (khoảng một đến ba giờ sáng) đoàn người liền thức dậy, một lần nữa chải chuốt trang điểm lại, thay giá y rồi phủ khăn trùm đầu.

Phủ Lạc Dương đã làm qua lễ xuất giá, người đến chúc mừng đều là cố nhân thân thích của phủ Lạc Dương. Nay đến kinh thành, xem như là ngày ngày cưới chính thức, người đến chúc mừng là đồng liêu của phụ thân ở kinh thành.

Nơi đây không có nhiều bậc nữ trưởng bối mà nàng quen biết, càng không có khuê mật*, cho nên so với ở phủ Lạc Dương thì nhàn rỗi hơn rất nhiều. Đại đa số thời gian, nàng đều ở trong khuê phòng ngồi yên lặng.

Khuê mật*: Bạn thân

Mãi đến khi giờ lành đến, bên ngoài mơ hồ truyền đến tiếng chiêng trống, nàng nghe thấy có người vú già la lớn: "Đến rồi, đến rồi ——"

Đây là người đón dâu đã đến.

Đón dâu còn có rất nhiều lễ tiết, phải chặn cửa đối thơ, phải phát tiền mừng, cho nên còn chưa đến lúc nàng ra khỏi nhà.

Nhưng hỉ nương đã bắt đầu chuẩn bị, kéo nàng đến trước gương trang điểm chỉnh lý mũ hoa, trâm cài tóc và vòng trang sức, lại một lần nữa dặm lại lớp trang điểm cho nàng, đồng thời kể cho nàng nghe rất nhiều lễ tiết cần chú ý.

Nói đi nói lại rất nhiều, bên ngoài vẫn còn tiếng gõ gõ đập đập, đội nghênh thân vẫn bị chặn ở bên ngoài.

Dưới trời nắng rực rỡ, vị tân lang quan chú rể mặc hỉ phục màu đỏ thẫm cưỡi ngựa đứng ở một bên, khẽ cau mày lộ vẻ không vui, nhìn đội đón dâu cùng đội chặn cửa đang dây dưa trêu chọc.

Lúc nghênh thân, hàng bên nhà gái chặn cửa là phong tục ở kinh thành. Hai bên phải đối thơ, phải đốt pháo, phải xin tiền mừng từ bên nhà trai, tất cả đều là vui đùa trêu chọc trong không khí náo nhiệt mà thôi.

Nhưng thời gian đã trôi qua gần nửa canh giờ rồi, bên kia càng náo nhiệt càng dữ dội, thậm chí còn ra mấy bài dung tục, không đứng đắn làm thơ chặn cửa bắt đội nghênh thân đối lại. Bên đón dâu đều là mấy vị học giả có có học vị bằng cấp của Tần gia, bị những bài thơ không đứng đắn này làm cho lúng túng, không biết đối đáp thế nào, đành phải nộp tiền mừng.

Tần Gián càng lúc càng mất kiên nhẫn.

Tiểu tư* Thạch Thanh bên cạnh thấy vẻ mặt hắn không tốt, liền đi đến trước cửa Trình gia nhìn mấy lần, dò hỏi một hồi rồi quay lại thì thầm với hắn: "Công tử, người chặn cửa là độc tử* của Trình gia, cũng chính là đường huynh của tân phu nhân, nghe nói vốn dĩ thích chơi bời, hôm nay lại là hỷ sự , cho nên đặc biệt… vui vẻ."

Tiểu tư*: Người hầu nam

Đường huynh: Anh họ thân thiết

Độc tử*: Con trai duy nhất

Thì ra là vị Trình Tam Lang đã sớm nghe danh, trước đó bài thơ chặn cửa cực kỳ th* t*c kia chính là do hắn ta đưa ra.

Tần Gián sớm biết Trình gia đời sau kém hơn đời trước, nhưng không ngờ lại đến mức tệ hại như vậy, ngay cả những người không có học thức cũng không bằng.

Hắn ngồi thẳng trên lưng ngựa, kiên nhẫn tiếp tục chờ đợi, dù sao nhiệm vụ hôm nay chính là hoàn thành hôn lễ này.

Đúng lúc này, Trình Tam Lang lại ngẩng mắt nhìn thấy hắn, sau đó mới vỗ trán một cái, lớn tiếng hô lên: "Ối chao, Tần Mục Ngôn (tên tự của Tần Gián), suýt nữa quên mất ngươi là tân lang quan, ngươi là người cưới thê tử, trốn xa như vậy làm gì, mau đến đây, bài thơ ta vừa rồi sẽ do ngươi đối!"

Những người bên cạnh nghe thấy liền hò reo: "Đúng đó, phải do tân lang quan đối!"

Trình Tam Lang càng thêm hứng thú: "Chính là vậy, ngươi không phải là thần đồng trạng nguyên lang sao, cứ xem ngươi có đối được thơ của ta không!"

Tần Gián ngồi trên lưng ngựa, nhìn xuống phía dưới một cách khinh thường, không hề động đậy.

Câu đối thơ của Trình Tam Lang vừa nãy hắn đã nghe thấy, "Du phong lai toản mẫu đơn tâm*——"

Du phong lai toản mẫu đơn tâm*: Ong dạo chơi đến chui vào lòng hoa mẫu đơn

Dung tục thô thiển, hắn không muốn đối.

Phía trước những người đối thơ có người lớn tuổi hơn của Tần gia, thấy tình hình này, vội vàng nói: "Ta đối, ta đối, ta có ——"

Đang định đối, Trình Tam Lang lại không chịu, nhìn Tần Gián nói: "Không được không được, câu này phải do tân lang quan đối, tân lang quan không xuống ngựa, không đối thơ, hôm nay đừng hòng đón người lên kiệu hoa!"

Tần Gián cười lạnh nhạt một tiếng, ngồi trên lưng ngựa, vững như bàn thạch, không hề lay chuyển.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!