Chương 14: Kinh hỉ

Sáng hôm sau Tần Gián cùng Tạ Tư Hành đến Thư viện Vô Nhai.

Bên cạnh Tạ Tư Hành không có thư đồng, Tần Gián lấy một cỗ xe ngựa cho hắn. Hôm nay trời quang mây tạnh, hắn vốn quen cưỡi ngựa, nhưng nghĩ trên đường đi có thể nói chuyện với Tạ Tư Hành, liền vào trong xe ngựa.

Tạ Tư Hành nói với hắn: "Đại ca, đệ vốn sợ tam biểu ca trách đệ, nhưng hôm kia huynh ấy còn đến, còn tặng đệ cái bình nước bằng da dê này, đây có phải chứng tỏ huynh ấy không trách đệ không?"

Tần Gián nhìn cái bình nước đó: "Chất lượng khá tốt, nhìn có vẻ là thật lòng lựa chọn, hẳn là không phải lòng dạ hẹp hòi như vậy. Nhưng dù đệ ấy có trách đệ hay không, đệ cứ coi như đệ ấy không trách đệ, dù sao đệ cũng không làm gì sai cả."

Tạ Tư Hành gật đầu.

Sau đó nói: "Món quà tẩu tẩu tặng còn quý hơn đệ nghĩ, xin đại ca giúp đệ chuyển lời cảm ơn."

Tần Gián nhớ lại, trước đây cô cô đối với Trình Cẩn Tri đặc biệt nhiệt tình, điều này không giống tác phong thường ngày của bà ấy. Bà ấy từ Thanh Châu đến nương tựa nương gia, tổ phụ đã đứng ra nhận nuôi, nhưng bình thường đương nhiên không thể quản nhiều chuyện sinh hoạt, cô cô tiếp xúc với người khác nhiều hơn, có lẽ vì một chút cốt khí, bà ấy chưa bao giờ chịu lấy lòng người Tần gia, cho nên quan hệ với mấy người tẩu tẩu đều rất bình thường, đối với ai cũng thờ ơ.

Nhưng ngày đó lại chủ động chào hỏi Trình Cẩn Tri mới về, còn chủ động gắp thức ăn cho nàng, quan tâm nàng có thai hay không, giờ Tạ Tư Hành lại đặc biệt cảm ơn, thái độ này khiến hắn bất ngờ.

"Đệ và cô cô dường như đều đối xử tốt với nàng ấy? Chuyện gì vậy?" Hắn hỏi.

Tạ Tư Hành nghiêm túc đáp: "Vì tẩu tẩu đối xử tốt với mẫu tử đệ, không giống những người khác."

"Sao cơ?" Tần Gián dường như không hiểu lắm.

Tạ Tư Hành do dự một chút, nói: "Đệ biết đệ và mẫu thân ở đây, như là họ hàng nghèo sống nhờ nhà người khác, hoàn toàn dựa vào ngoại tổ hỗ trợ, những thứ này vốn là của Tần gia, nhưng đệ lại mang họ Tạ.

"Trừ đại biểu ca ra, không ai coi trọng chúng đệ, nhưng lần trước tẩu tẩu lại lén đại cữu mẫu cho đệ đủ hai đả nến; cửa sổ phòng mẫu thân bị hỏng mãi không ai sửa, hôm qua lại có người đến thay cửa sổ, mẫu thân hỏi ra mới biết việc sửa chữa này giờ giao cho tẩu tẩu quản lý, là tẩu ấy phái người đến.

"Tẩu tẩu tấm lòng lương thiện, là người rất tốt."

Tần Gián đặt tay lên vai hắn nói: "Đệ và cô cô khốn cùng, vốn là vận rủi, nhưng may mắn là đệ vẫn có nhà để ở, có cơm để ăn, có sách để đọc, đệ cũng không hề phụ lòng những điều này, nay lại vào Thư viện Vô Nhai."

"Đến thư viện, đệ sẽ gặp rất nhiều người vừa thông minh, lại vừa sinh ra đã hiển quý, đừng nghĩ nhiều, một lòng đọc sách của mình. Chờ đến ngày đỗ đạt cao, những người bình thường coi thường đệ tự khắc sẽ đến gần gũi đệ; những người bình thường chăm sóc đệ, đệ mới có cơ hội biết ơn và đền đáp."

Tạ Tư Hành gật đầu: "Đệ hiểu rồi đại ca, tuyệt đối sẽ không buồn rầu tự hạ thấp mình, lãng phí thời gian, đệ sẽ dùng hết mọi tinh lực để học hành cho tốt."

Chuyển sang hắn lại nói: "Chỉ là mẫu thân nói với đệ, Trình gia là gia tộc lớn ở Lạc Dương, biểu tẩu lại gả cho biểu ca, đời này tự nhiên là vinh hoa phú quý, e rằng cả đời cũng không cần chúng đệ báo đáp."

Tần Gián cười cười, xoa đầu hắn: "Đệ đúng là khéo ăn nói, nàng ấy đã đối tốt với các đệ, tất nhiên không phải vì muốn báo đáp. Nếu muốn báo đáp, thì sẽ giống như người khác nâng cao người trên, dìm người dưới, đối tốt với tổ phụ, đối tốt với cô mẫu nàng ấy rồi."

Tạ Tư Hành ngượng ngùng cười cười.

Tần Gián quay đầu vén rèm xe nhìn ra ngoài, nhìn thấy bầu trời xanh biếc ở xa.

Hắn đột nhiên nhận ra, thê tử mình là một người hiền đức không gì sánh bằng, xứng đáng là lương phối.

Trong giây lát cảm thấy có chút vui mừng, lại có chút tự hào.

Ba ngày sau , Trình Cẩn Tri cùng nhị thẩm Vu thị đi đến nhà họ Lý.

Lý lão phu nhân đại thọ tám mươi tuổi, tuổi cao như vậy, xứng đáng là đại hỷ, cho nên thọ yến tổ chức rất náo nhiệt, khách khứa đông như mây.

Từ khi mười mấy tuổi, mẫu thân đi ra ngoài đều đặc biệt dẫn nàng theo, dạy nàng các lễ nghi hỷ sự và tang sự, lễ nghi ăn uống nói chuyện với người khác. Kinh thành và Lạc Dương cách nhau không quá hai trăm dặm, không có gì khác biệt. Trình gia và  phủ Ích Dương Hầu đều có chút danh tiếng, cho nên nàng đến đây cũng khá tự tự nhiên, thoải mái, chỉ cần nói nhiều hơn một chút, cười nhiều hơn một chút là được.

Nàng không đi khắp nơi, phần lớn là ở cùng Vu thị. Vu thị hôm nay đến là có mục đích, quả nhiên rất nhanh có một phụ nhân* tìm đến bà ấy, hai người chào hỏi nhau, vào sảnh tiệc ngồi cùng nhau trò chuyện phiếm.

Phụ nhân*: người nữ nhân đã có chồng

Vị phụ nhân tìm Vu thị này chính là phu nhân Nhà họ Vương, Vương Quý phi là đường muội của phu quân bà ấy. Vì quan hệ của Vương Quý phi, phu quân bà ấy hiện đang giữ chức Ngự tiền Long Hổ vệ thống chế.

Vương Quý phi và ca ca bà ấy là Vương Thiện vì tai họa của gia tộc mà bị đưa vào danh sách tội phạm, Vương Quý phi làm ca kỹ trong cung, Vương Thiện làm hoạn quan. Sau khi họ có được quyền thế, nhà họ Vương không có con cháu trực hệ, cho nên đường huynh đệ nhà họ Vương đã có cơ hội, lần lượt đảm nhiệm các chức quan trọng yếu, một người thăng quan thì cả họ được nhờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!