Con người Kiều Mộc từ nhỏ đã như một con cá mặn, không thể chịu đựng được sự khổ cực khi mệt mỏi, cũng không muốn phải chịu đựng sự khổ cực đó, mỗi ngày đều thích xem những chuyện liên quan đến những chiếc bánh từ trên trời rơi xuống. Mà sau từ khi thích xem, mỗi ngày cô đều mơ tưởng có một tổng tài bá đạo tìm được cô, ném cho cô một tấm thẻ đen, để cô làm phu nhân có danh vô thực của gia đình giàu có.
Giờ đây điều ước này xem như đã thành sự thật rồi, tuy rằng vẫn còn cách xa so với tưởng tượng, nhưng rõ ràng tốt hơn rất nhiều. Việc giả làm người yêu đã có nhiều tiền như vậy, so với việc kết hôn rồi lại ly hôn, có thân phận kết hôn lần thứ hai thì tốt hơn rất nhiều!
Kiều Mộc cố gắng mím chặt môi, sợ rằng mình cười toe toét. Chúng ta vẫn phải khiêm tốn, đúng vậy, khiêm tốn khiêm tốn!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"À thì… tổng giám đốc Cố này, căn bệnh pheromone của anh thật sự chỉ có tôi mới có thể trị được sao?" Kiều Mộc có chút tò mò, đây là sự sắp đặt của phim thần tượng nào vậy, toàn thế giới chỉ có mình cô là thuốc của tổng giám đốc Cố.
Cố Hàn Thanh gật đầu: "Hiện tại chỉ phát hiện ra cô thôi, nhưng vẫn phải đến cơ quan kiểm tra một chút, chỉ cần cô chịu kiểm tra."
"Chịu, chịu chứ, em vô cùng bằng lòng." Kiều Mộc vội vội vàng vàng đồng ý, nói xong tự cảm thấy mình có chút nóng vội, lại dè dặt bổ sung thêm: "Ý tôi là... có thể giúp tổng giám đốc Cố một chút là vinh hạnh của tôi."
"Gặp được cô mới là vinh hạnh của tôi. Tối nay cô hãy ngủ ở chỗ của tôi trước đi, ngày mai tôi đưa cô đi cơ quan." Cố Hàn Thanh nhìn thấy thời gian không còn sớm, cũng không quấy rầy Kiều Mộc nghỉ ngơi nữa.
Kiều Mộc gật gật đầu: "Dạ dạ, được ạ, vậy làm phiền chỗ anh một đêm rồi."
Cố Hàn Thanh gật đầu, sau đó đứng dậy rời khỏi.
Kiều Mộc nhìn anh đi ra ngoài đóng cửa lại, sau đó kiềm chế không được sự kích động, nằm trên giường ôm chăn, lăn qua lăn lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
A a a!
Phát tài rồi!
Kiều Mộc cô phát tài rồi!
Về sau cô có thể làm một con cá mặn nhỏ vui vẻ rồi!
Đêm nay, Kiều Mộc đi ngủ luôn cười tươi. Ngày hôm sau, cô cùng với Cố Hàn Thanh đi bệnh viện tư nhân kiểm tra độ phù hợp của pheromone. Không ngoài dự liệu, độ thích hợp pheromone của cô và Cố Hàn Thanh là một trăm phần trăm.
Làm bác sĩ gia đình cho Cố Hàn Thanh, chủ nhiệm Vương vô cùng kinh ngạc, loại xác suất ngàn năm có một này quả thật đã bị Cố Hàn Thanh gặp phải, với lại tuổi tác và ngoại hình của đối phương đều rất phù hợp.
Sau khi Kiều Mộc ra ngoài tìm nhà vệ sinh, ông rất ít khi không nghiêm túc cũng bắt đầu đùa giỡn ông chủ: "Tôi nói này tổng giám đốc Cố, cô gái này thật sự là mối nhân duyên do ông trời tạo nên cho cậu, đối phương vừa trẻ vừa đẹp như vậy, theo tôi thấy, anh có thể đổi phương thức trị bệnh khác."
"Cái gì?" Cố Hàn Thanh nhàn nhạt hỏi.
Chủ nhiệm Vương nhìn ra cửa một cái, nhỏ giọng nói: "Đương nhiên là anh có thể trực tiếp đánh dấu chủ quyền cô ấy, cách này hiệu quả hơn việc cô ấy vỗ về bên ngoài giúp anh mỗi khi anh phát bệnh đó. Với lại, vỗ về bên ngoài ít nhất cũng phải mấy năm mới trị được, nhưng nếu đánh dấu chủ quyền thì có thể mấy tháng là khỏi rồi."
"Đánh dấu chủ quyền? Cố Hàn Thanh cau mày, không tán thành với cách này: "Cách này không được, tôi và Kiều Mộc thực sự không thân thiết, cô ấy là nhân viên trong công ty tôi, nếu như trực tiếp đánh dấu cô ấy, như vậy là bắt nạt cô ấy quá rồi."
"Gì mà bắt nạt chứ, Kiều Mộc người ta lớn lên xinh đẹp như vậy, nếu anh dám theo đuổi thì trực tiếp theo đuổi đi, như vậy ông và ba mẹ anh không cần phải phiền lòng về việc anh không yêu đương nữa, cũng sẽ không thúc giục anh đi xem mắt, như vậy không phải một công đôi việc sao?"
"Theo đuổi..." Cố Hàn Thanh thật sự không nghĩ tới chuyện này, trong đầu óc của anh tình yêu hình như không có tồn tại. Lúc đi học, trong đầu anh chỉ có đọc sách học bài. Sau khi tốt nghiệp thì một lòng một dạ với sự nghiệp.
Anh cũng biết, ông và ba mẹ rất quan tâm đến vấn đề tình cảm của mình, nhưng anh cảm thấy chuyện này muốn gấp cũng không gấp được, chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
Từ bệnh viện đi ra, Kiều Mộc luôn cảm thấy Cố Hàn Thanh có đôi khi nhìn cô, làm cho cô có một chút lo lắng, giơ tay lên sờ mặt của mình, tự hỏi trên mặt mình có dính gì bẩn không?
Giả vờ lấy điện thoại xem tin tức, thực ra là bật camera trước của máy để kiểm tra mặt mũi nhưng không có phát hiện ra chỗ nào kỳ lạ.
Mà lúc này, Cố Hàn Thanh đột nhiên nói: "Cô…"
Kiều Mộc lập tức cất điện thoại, ngẩng đầu nhìn anh: "Tổng giám đốc Cố, anh có chuyện gì phân phó sao?"
Cô chớp mắt, lấp lánh nhìn anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!