Kiều Mộc không ngờ tư tưởng của ông chủ lại hiện đại đến vậy, còn biết trong tiểu thuyết ngôn tình thể loại phổ biến nhất là cưới trước yêu sau. Cô còn tưởng rằng ông chủ có tác phong làm việc của những cán bộ lão thành, không hiểu mấy thứ này, cô nói một cách đùa cợt: "Ông chủ, vậy mà anh còn hiểu mấy loại chuyện này à? Nhưng mà chúng ta vẫn chưa yêu nhau đâu."
Cố Hàn Thanh bình tĩnh nói: "Sớm muộn gì cũng sẽ có ngày đó."
Anh không có kinh nghiệm gì về tình yêu, nhưng từ thái độ của Kiều Mộc đối với mình, anh cũng cảm thấy cô gái này không bài xích anh, thậm chí biểu hiện rất thân thiết, có lẽ ngay cả chính cô cũng không phát hiện ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ông chủ, anh tự tin như vậy sao?" Kiều Mộc cho một miếng bỏng ngô vào miệng, cười như không cười mà liếc anh một cái.
Cố Hàn Thanh thản nhiên: "Chút tự tin này vẫn có."
Ngoại hình của anh không kém, tiền lại nhiều, cũng không có tật xấu gì, anh cảm thấy nếu như mình thật lòng theo đuổi một người, không đến mức không theo đuổi được người ta.
Kiều Mộc nở nụ cười, cố ý làm bộ làm tịch nói: "Vậy tôi sẽ rửa mắt tiếp tục chờ xem."
"Được, tôi sẽ khiến em tình nguyện giao phó toàn bộ bản thân cho tôi." Cố Hàn Thanh tao nhã cầm lấy một miếng bỏng ngô, đưa đến bên miệng Kiều Mộc.
Kiều Mộc sửng sốt, hoảng hốt nhìn chằm chằm nhan sắc anh tuấn của anh.
"Hửm? Không ăn à?" Người đàn ông thấp giọng nói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kiều Mộc theo bản năng há miệng ngậm lấy, cánh môi không cẩn thận chạm vào ngón tay người đàn ông. Mắt đen của Cố Hàn Thanh híp lại, ánh mắt trở nên có chút hàm ý.
Kiều Mộc đột nhiên hoàn hồn, mặt đỏ bừng nghiêng đầu, may mắn thay lúc ấy đèn trong phòng chiếu phim đã tắt, bộ phim cũng bắt đầu. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng bắt bản thân tập trung vào phim.
Cố Hàn Thanh âm thầm vuốt đầu ngón tay bị đụng phải, liếc mắt nhìn cô gái một cái, yết hầu nhẹ nhàng lên xuống.
Xem phim xong, còn một lúc lâu nữa mới đến bữa tối, hai người quyết định đến con phố gần đó đi dạo một lát. Kiều Mộc lại mua rất nhiều quần áo mới, có điều lần này không phải quẹt thẻ của mình, mà là Cố Hàn Thanh trả tiền, toàn bộ đều được chủ tiệm đưa đến nhà.
Thật sự có một loại cảm giác giống như đang yêu đương.
Kiều Mộc cảm thấy trong lòng mình cũng khá vui vẻ, nhưng cũng không phải loại vui vẻ như trước kia, dường như có một chút ngọt ngào nào đó, khó mà giải thích, biểu đạt rõ ràng được.
Mua quần áo xong, Cố Hàn Thanh dẫn cô đến một nhà hàng kiểu Pháp, hai người ngồi ở chỗ trang nhã gần cửa sổ, tính riêng tư rất tốt. Kiều Mộc thả lỏng tháo khẩu trang xuống, lấy gương ra dặm lại lớp trang điểm.
Cố Hàn Thanh dịu dàng nhìn cô, trước kia khi ở nhà cô đều để mình ở bộ dạng lôi thôi lếch thếch, dáng ngồi dáng nằm thì như ông cụ. Nhưng đến lúc ra ngoài, anh phát hiện ra, cô cũng có một mặt nữ tính, cũng sẽ để ý đến hình tượng bản thân, biết trang điểm, thục nữ mà cũng rất đáng yêu.
Kiều Mộc trang điểm xong mới phát hiện Cố Hàn Thanh vẫn luôn nhìn chằm chằm mình, cô có chút không được tự nhiên, hơi xấu hổ nói: "Ông chủ, sao anh cứ nhìn tôi thế, anh nhìn như vậy làm tôi rất ngại."
"Xin lỗi, vô thức nhìn đến thôi." Cố Hàn Thanh lịch sự xin lỗi, nhưng trong lời nói lại lộ ra lời trêu chọc vô hình.
Cái gì gọi là vô thức nhìn đến thôi?
Mình có mị lực lớn như vậy sao, vậy mà có thể làm cho một ông chủ lớn như Cố Hàn Thanh nhìn đến mê mẩn?
Kiều Mộc mím môi, không kìm nén được sự vui mừng đang nhảy nhót trong lòng, yểu điệu nói: "Ông chủ, sao trước kia tôi không nhìn ra anh còn biết trêu chọc con gái nhỉ? Trước kia, anh chưa từng yêu đương thật sao?"
"Chưa từng." Cố Hàn nói ngắn gọn.
Kiều Mộc nâng má, cười tủm tỉm nhìn anh: "Vậy anh có từng thích ai không?"
Trước kia cô từng hỏi Kỳ Anh vấn đề này, có điều hỏi người ngoài thì không bao giờ chính xác bằng chính chủ được.
Cố Hàn Thanh híp mắt lại, từ những quyển sách về tình cảm nam nữ mà anh đã mua, con gái hỏi những câu hỏi kiểu này thường là những câu hỏi gài bẫy, trả lời không tốt sẽ rất dễ mất điểm mà tiếp tục độc thân…
Nhưng thực sự là anh chưa từng thích người khác, Thẩm Ngọc còn thường xuyên lấy chuyện này ra chê cười anh, nói anh là một trai thẳng già dặn chính hiệu: "Em rất để ý việc tôi đã từng thích người khác sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!