Chương 36: (Vô Đề)

Trong chương trình, Hàn Duyệt và Trần Tư Vận đã bắt đầu nhảy dây, thử thách của hai người rất đơn giản.

Châu Lan, Văn Văn và Hạ Tình, Mục Đồng Đồng khó hơn một chút, dù gì ném vòng cũng không chuyện dễ dàng. Cũng may không giới hạn giờ, cho nên bọn họ cùng lắm sẽ bỏ nhiều thời gian một chút.

Nhưng sẽ không tốn thời gian bằng xoay rubik.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tổ chương trình chuẩn bị rất nhiều cục rubic, đạo diễn Vương bảo Trình Tâm Nghiên và Kiều Mộc thoải mái chọn: "Các cô làm cùng nhau đi, xem thử ai xoay ra trước. Như vậy cũng có thể tiết kiệm được thời gian."

Kiều Mộc tùy tiện lấy một cục, tò mò hỏi: "Đạo diễn Vương, nếu như chúng tôi đều không xoay ra được, chủ động bỏ quyền thử thách thì thế nào?"

Đạo diễn Vương nói: "Nếu như bỏ quyền thì ở nguyên chỗ đó đợi những nhóm khác hoàn thành thử thách rời khỏi, các cô chờ thêm mười phút nữa là có thể xuất phát."

"Phải đợi mười phút à?" Kiều Mộc chau mày, thời gian quá dài rồi. Rớt lại phía sau mười phút sẽ rất khó để đuổi lại được, như vậy thì xác suất giành thắng lợi sẽ giảm mạnh. Xem ra cô phải cố gắng xoay được rubik!

[Thấy chưa, tôi đã bảo Kiều Mộc nói dối rồi mà. Cô ta đã suy nghĩ đến đường lui rồi, còn Tâm Nghiên nhà chúng tôi chẳng nói gì cả, xem ra là rất có tự tin đó!]

[Kiều Mộc phiền quá đi, đang giảm chí khí của bản thân sao? Mình không xoay ra được thì thôi, cứ phải kéo theo Tâm Nghiên nhà tôi thế.]

[Đúng đó, ai thèm bỏ quyền thử thách với cô ta chứ! Tự mình từ bỏ đi, ngồi đợi cô ta bị Tâm Nghiên nhà chúng tôi vả mặt!]

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Fan của Trình Tâm Nghiên phách lối vô cùng, nào biết rằng chị gái nhà bọn họ đang không ngừng chảy mồ hôi trong lòng chứ.

Cô ta nào biết xoay cái này, chỉ nhớ hồi đại học năm nhất có chơi qua. Khi đó còn phải nhờ anh Thanh xoay giùm cô ta nữa, căn bản là chẳng biết gì cả, xoay mãi xoay mãi mới may mắn ra được một mặt.

"Đúng vậy, cho nên các cô phải tự mình cố gắng một chút." Đạo diễn Vương cổ vũ bọn họ, thấy những nhóm khác đã bắt đầu thực hiện nhiệm vụ rồi, ông giục: "Các cô cũng mau xoay đi, đừng làm lỡ thời gian nữa."

Kiều Mộc nhìn sang những nhóm khác, Hàn Duyệt đã nhảy được ba mươi mấy cái, sắp hoàn thành nhiệm vụ rồi. Cô không suy nghĩ linh tinh nữa, gạt bỏ những ý nghĩ linh tinh, nói với Trình Tâm Nghiên: "Tâm Nghiên, chúng ta bắt đầu đi, xem thử ai trong chúng ta có thể xoay ra trước, cùng cố lên nhé."

Xoay ra được cái khỉ gì, cô ta không biết thì Kiều Mộc càng không biết hơn. Ngay cả câu trả lời cũng sao chép của cô ta, làm sao có thể xoay ra được chứ?

Cô ta tìm hiểu ra quá trình học tập của Kiều Mộc, chỉ là một học sinh của trường loại hai, còn kém hơn cô ta nhiều. Người như vậy đầu óc có thể thông minh đến mức nào.

Cô ta liếc nhìn bàn tay đang xoay của Kiều Mộc, trong lòng cười đểu, giả vờ giả vịt.

Cùng lúc đó, cô ta cũng bắt chước theo.

Cô ta định xem Kiều Mộc dừng khi nào thì cô ta sẽ dừng khi đấy, dù gì hai người cũng không biết nên cô ta sẽ không bị mất mặt.

Nhưng dần dần mọi chuyện vượt ngoài dự liệu của cô ta, ngón tay thon dài của Kiều Mộc càng xoay càng nhanh, càng xoay càng mượt. Không biết từ lúc nào mà một mặt xoay xong, hai mặt xoay xong, nhưng cô vẫn không ngừng lại, làm lộn xộn hai mặt đã xoay xong. Nhưng người xem hiểu đều biết rằng đây không phải làm lộn xộn, mà cô đang tiền hành theo từng bước. Chẳng bao lâu, ba mặt bốn mặt năm mặt sáu mặt, toàn bộ đều đã xoay xong!

Không ngờ tốc độ chỉ chậm hơn đội thử thách mức độ đơn giản là Hàn Duyệt và Trần Tư Vận một chút mà thôi. Hai người nhận lấy gợi ý của mình, giây sau đã nghe thấy tiếng hô kinh ngạc của tổ chương trình. Hai người nhìn qua thì thấy Kiều Mộc đã xoay hết tất cả các mặt của rubik, bèn khó tin đi tới xem.

"Trời ơi, Mộc Mộc, cô xoay hết toàn bộ rồi sao!" Hàn Duyệt trợn to mắt.

Trần Tư Vận: "Mộc Mộc, sao cô có thể lợi hại như vậy, quả thật là thiên tài mà!"

Hai nhóm ném vòng cũng không làm nhiệm vụ nữa, khâm phục đi tới chúc mừng.

Kiều Mộc gãi đầu, có chút ngại ngùng: "Mọi người quá khen, tôi nói rồi mà, trước đây có chơi qua chỉ là rất lâu chưa đụng đến, tưởng mình quên rồi. Không ngờ cầm được cục rubic này thì phản ứng của cơ bắp chốc lát đã quay lại rồi."

Cô cũng cảm thấy thần kỳ, đổi một cơ thể khác nhưng vẫn còn phản ứng của cơ bắp, vậy là linh hồn quyết định phản ứng sao?

"Em giỏi quá, mấy trò phải động não này chị không được chút nào." Văn Văn xua tay, hâm mộ nhìn Kiều Mộc.

"Tâm Nghiên, cô thì sao? Cô xoay được bao nhiêu mặt rồi?" Hạ Tình hỏi theo bản năng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!