Kiều Mộc đọc đi đọc lại bốn năm lần tin nhắn Cố Hàn Thanh gửi đến, rõ ràng chỉ có mấy chữ nhưng lại khiến cô suy ngẫm hồi lâu.
Ý anh là sao?
Gì mà cô muốn cắm sừng anh?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đầu óc của người có tiền đều khiến người ta khó hiểu thế ư?
Kiều Mộc gõ vào ốp điện thoại, trả lời lại: [Hả?]
Biểu thị cô chưa hiểu.
Cố Hàn Thanh nói: [Em không ngoại tình thì việc gì phải sợ tôi tính kế em.]
Kiều Mộc chột dạ truy hỏi: [Vậy ý anh là nếu tôi ngoại tình thì anh sẽ tính kế tôi?]
Cố Hàn Thanh: [Em có thể thử.]
Kiều Mộc âm thầm nói tiếp vế sau: Thử đi rồi chết luôn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô hiểu, cô hiểu!
Bình thường tổng tài bá đạo đều là đàn ông có tính chiếm hữu mạnh, nếu là thời xưa còn có kiểu ta có thể không cần ngươi, nhưng ngươi cũng không được đi tìm người đàn ông khác!
Kiều Mộc gửi đi vài meme đáng yêu qua, trả lời: [Đùa thôi. Ông chủ, sao tôi có thể cắm sừng anh được chứ, anh đối xử với tôi tốt như vậy, người lại còn đẹp trai, tôi có mắt mù đâu mà lại đi cắm sừng anh.]
[Vậy thì thử tiếp nhận tôi đi.]
[A, anh phải theo đuổi mới được chứ.] Kiều Mộc mím môi, cô muốn xem thử ông chủ trả lời thế nào.
Cố Hàn Thanh nhìn câu trả lời của Kiều Mộc, khuôn mặt lạnh lùng cuối cùng đã tan chảy, rốt cuộc đã mở được chút tấm lòng của Kiều Mộc: [Chẳng phải tôi đang theo đuổi em đó sao.]
[Có à? Sao tôi không cảm nhận được?]
[Em muốn cảm nhận như nào? Tôi đến thăm em?]
[Đừng đừng đừng, anh nhất định đừng có đến.] Kiều Mộc sợ Cố Hàn Thanh thật đấy, sao có thể thẳng thắn như vậy: [Tôi đang ghi hình chương trình mà, anh đến thì tôi cũng không có thời gian đón tiếp anh. Anh ngoan ngoãn ở nhà đi, ngày mai chắc tôi về rồi.]
[Mấy giờ về?]
[Vẫn chưa biết nữa, đến lúc đó tôi báo anh sau.] Kiều Mộc ngáp một cái, có hơi buồn ngủ: [Ông chủ, tôi không nói chuyện với anh nữa, tôi muốn ngủ một chút, buổi chiều còn phải ghi hình tiếp.]
[Được, em ngủ đi.]
Kiều Mộc bỏ điện thoại xuống, trước khi ngủ, cô quay đầu nhìn về phía giường của Trình Tâm Nghiên, người này sao còn chưa về?
Thôi bỏ đi, mặc kệ cô ta, cô ngủ trước đã.
Trình Tâm Nghiên còn đang bàn bạc với người quản lý xem buổi chiều nên làm cách nào để vớt vát lại hình tượng, buổi sáng cô ta lại làm lố quá khiến cư dân mạng có ác cảm nặng hơn.
"Tâm Nghiên, em đừng nghĩ đến việc gần gũi với cuộc sống nữa, làm bản thân là được. Còn nữa, nếu những nhóm khác đều muốn làm một chuyện thì em cũng đừng phản đối, như vậy sẽ không khiến em trở nên khác biệt với mọi người, ngược lại rất giống bình giấm chua."
"Em biết rồi chị Tôn, có lẽ buổi sáng em quá nóng vội, làm sai rất nhiều chuyện." Trình Tâm Nghiên tự trách.
Tôn Mẫn thấy cô ta còn nghe lọt tai lời mình nói, an ủi nói: "Em nghĩ được như thế là chị yên tâm rồi, mau về nghỉ ngơi đi, chẳng còn bao nhiêu thời gian nữa đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!