Chương 22: (Vô Đề)

Mạnh Hàm vô cùng cảm động nói: "Mộc Mộc, cô đối xử với tôi tốt quá. Tuy rằng tôi thường bảo cô bao dưỡng mình, nhưng tiền lương cô đưa ra cũng cao quá rồi. Tôi biết mình không xứng, cho nên tôi không thể chấp nhận được. Đương nhiên, nếu công ty cô cần người tôi có thể đến đó, chỉ là tiền lương cô cứ đưa mức như bình thường là được, không gần đãi ngộ đặc biệt với tôi."

"Chị Hàm, chị sợ gì chứ, chị dâu em nhiều tiền lắm." Sau khi tốt nghiệp, Kỳ Anh không hề đi làm nên không có khái niệm về những chuyện đó, khuyên răn rất đơn thuần.

Mạnh Hàm kiên định lắc đầu: "Thật sự không được, chị không thể vì bạn mình có tiền mà lấy một cách nghiễm nhiên được. Vả lại, giống như hôm nay ngâm suối nước nóng cũng là Mộc Mộc ra tiền. Cô ấy bao dưỡng chị ở những mặt này là được, nhưng công việc thì không thể."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô ấy nhìn sang Kiều Mộc: "Mộc Mộc, nếu cô thật sự muốn tôi đến công ty thì đừng trả lương tôi như vậy."

Kiều Mộc chau mày, không ngờ Mạnh Hàm lại cứng rắn như vậy, nhưng đây cũng chứng minh cô không nhìn lầm người, cô ấy đáng để tin cậy, đúng lúc có thể làm người thân cận của cô.

Kiều Mộc suy nghĩ một lát rồi nở nụ cười: "Được thôi, vậy dựa vào năng lực của cô để quyết định trước. Nhưng tôi thường xuyên không có mặt ở công ty, cho nên cô làm trợ lý cho tôi thực sự rất mệt, nên tôi trả cô hai mươi ngàn một tháng."

"Này cũng…" Cao quá rồi. Mạnh Hàm vẫn muốn từ chối, Kiều Mộc bịt miệng cô ấy lại: "Không thể ít hơn được nữa, cô đi làm là biết ngay, công việc rất mệt, nên tiền lương này đáng giá."

Nghe cô nói thế, Mạnh Hàm bối rối hồi lâu, đồng ý: "Thôi được, tôi đến làm thử xem. Nếu không được thì tôi tự mình xin nghỉ, sợ cô sẽ ngại phải đuổi việc tôi."

"Đuổi việc gì chứ, không phải cô bảo tôi bao dưỡng cô sao?" Kiều Mộc làm dáng như ông chủ nhiều tiền, hai tay giang ra hai bên thành bồn: "Nếu cô làm không tốt thì nên suy nghĩ xem phải dỗ dành tôi thế nào, chứ không phải xin nghỉ."

Mạnh Hàm biết cô đang nói đùa, bật cười ra tiếng, phối hợp tiến đến bóp vai đấm lưng cho cô: "Vâng, vâng, vâng, Tổng giám đốc Kiều nói gì chính là cái đó."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Kỳ Anh cùng đùa theo, dựa vào một cánh tay khác của Kiều Mộc: "Chị dâu, em cũng muốn."

Trái ôm phải ấp, còn gì tươi đẹp hơn.

Kiều Mộc cười rạng rỡ, mắt lóe lên, lấy điện thoại ra: "Hai người đừng nhúc nhích, chúng ta chụp ảnh như vậy đi."

Cô bảo Kỳ Anh chụp, còn hình thì ôm hai người họ.

Một, hai, ba.

Chụp được vài tấm ảnh cười tươi như hoa.

Kiều Mộc lấy lại điện thoại của mình, làm mờ sắc xuân bên dưới áo tắm, sau đó đeo cho ba người thêm cặp mắt kính lớn, che đi nửa khuôn mặt, đảm bảo ngoại trừ người quen thì không ai nhận ra được, rồi mới đăng lên Weibo kèm theo caption: "Đây là giang sơn mà Trẫm giành được!"

Kỳ Anh và Mạnh Hàm vừa nhìn đều cảm thấy ngượng ngùng, ba người nhìn nhau, cười đến đau bụng.

Mạnh Hàm cười chảy cả nước mắt, cô ấy có tài cán gì mà lại quen biết được người bạn tốt như Kiều Mộc vậy chứ, còn được cô đề bạt, có được mức lương hai ngươi ngàn một tháng.

Hu hu hu, hóa ra cảm giác được bạn thân nâng đỡ thường xuất hiện trong tiểu thuyết trên mạng chính là như vậy à, thật là… thật là… sung sướng quá!!

Hôm nay Cố Hàn Thanh rất bận, phải họp rồi gặp khách hàng, chân còn không có thời gian chạm đất. Không dễ dàng gì mới về được đến văn phòng, anh dựa vào ghế ngồi, mệt mỏi xoa trán.

Muốn nhắm mắt nghỉ ngơi một chút.

Không biết qua bao lâu, điện thoại trên bàn rung lên, anh mở mắt ra lấy tới xem.

Thẩm Ngọc gửi đến.

Mở Wechat ra, anh ta gửi cho anh một tài khoản Weibo có tên là "Cá mặn nhỏ vui vẻ": [Mau đi xem, có đồ hay.]

Cố Hàn Thanh nghi ngờ: [Ai vậy?]

Thẩm Ngọc: [Cậu nói xem là ai?]

Cố Hàn Thanh nhướng mày, nhìn tên tài khoản Weibo lần nữa, cảm thấy vô cùng quen thuộc, không phải Kiều Mộc đấy chứ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!