Kỳ Anh tích cực hỏi giúp cô, có được câu trả lời của anh chàng ở quầy tiếp tân: "Đến đó, tối nay cô Vương bắt đầu lúc chín giờ, sẽ hát một tiếng."
"Ok, cảm ơn anh đẹp trai nhé." Kỳ Anh cười hì hì nói cảm ơn, rồi đi ra khỏi quán bar.
Hàn Vi tò mò: "Chị Mộc Mộc, chị muốn ký hợp đồng với Vương Gia Di kia sao? Kiều ca sĩ hát chính này chị cũng không thực lực của họ, ký xong chưa chắc đã nổi tiếng được."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Đúng đó chị dâu, tuy rằng tối qua Vương Gia Di có chút đáng thương, nhưng chị cũng không thể đồng tình với cô ấy như vậy." Kỳ Anh rất khó hiểu.
Kiều Mộc nói: "Thì tối nay chị đến tìm hiểu thực lực của cô ấy không phải sao? Tụi em đừng lo nữa, chúng ta đi ăn cơm thôi. Ăn no rồi đi nghe cô ấy hát, khi đó chúng ta nói đến chuyện ký hay không ký."
"Cũng phải, đói chết mất, đi ăn trước thôi." Kỳ Anh vui vẻ kéo bạn mình và chị dâu đi tìm quán ăn.
Ăn xong cơm thì cũng gần chín giờ, mấy người thong dong đi về quán bar.
Cùng lúc này, một chiếc siêu xa Ferrari dừng ở gần quán bar, Thẩm Ngọc mặc áo sơ mi hoa hòe đi ra, cổ áo mở rộng có kẹp một chiếc kính râm để làm vật trang trí. Mà người đàn ông ở ghế lái phụ mặc đồ vest, khí chất hiên ngang hoàn toàn khác với anh ta, vẻ ngoài đặc biệt hấp dẫn ánh nhìn của những người xung quanh.
Thẩm Ngọc chờ Cố Hàn Thanh đi đến, khoác vai anh nói: "Đi thôi, dẫn cậu đi nghe hát. Quán bar này dạo gần đây tôi mới phát hiện ra, trong đó có ca sĩ Vương Gia Di hát rất hay."
"Từ khi nào cậu bắt đầu biết thưởng thức âm nhạc vậy, đừng nói là nhìn trúng người ta đấy nhé." Cố Hàn Thành cười phì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Ngọc chậc một tiếng: "Tôi giống loại người đó lắm sao?"
Cố Hàn Thanh hất tay anh ta ra: "Làm ơn bỏ chữ "giống" đi."
Thẩm Ngọc: "…"
Mẹ kiếp! Một người đàn ông không hiểu về tình cảm này lại có vợ rồi! Thật khó tin!
Hai người đến quán bar trước nhóm người Kiều Mộc, ánh đèn tối mờ khiến mặt mũi mọi người đều trở nên mơ hồ, bọn họ ngồi ở trong góc, rất khó để nhận ra.
Nhóm Kiều Mộc đi vào sau, Kỳ Anh tìm được một quầy bar ở chính giữa, cô ấy vui vẻ ngồi xuống ghế cao, rồi vỗ hai chiếc ghế ở hai bên: "Vi Vi, chị dâu, mau đến đây."
Đây là một quán bar âm nhạc, chỉ yếu đến nghe nhạc nói chuyện. Nhân viên phục vụ rất nhanh đã bưng rượu đến cho bọn họ, mỗi người lấy một bình, chưa uống được bao nhiêu thì Vương Gia Di xuất hiện trên sân khấu.
Cô ấy hoàn toàn khác với dáng vẻ nhếch nhác tối qua, hôm nay cô ấy mặc áo khoác da, đeo ghi ta. Rõ ràng trước khi hát cô ấy không có khí phách gì, ngược lại khắp người cô ấy có chút dịu dàng, dịu dàng không có điểm đặc sắc.
Kết quả tiếng ghi ta vừa vang lên, giọng hát của cô ấy xuyên vào tai khiến người ta phải nghiêng mắt nhìn. Cho dù là người ngoài ngành cũng có thể nghe được tình cảm tràn đầy, phong phú trong giọng hát của cô ấy, đặc điểm động lòng người. Những nốt cao càng thêm diễm lệ, cả quán bar đều không tự chủ mà bị cô ấy thu hút.
Kỳ Anh kích động lắc lư cánh tay Kiều Mộc: "Chị dâu, rất tốt, thật sự rất tốt! Chị mau ký đi, chắc chắn sẽ hot cho xem!"
Hàn Vi thò đầu qua, cũng phụ họa theo: "Chị Mộc Mộc, em cảm thấy cô ấy được đó, cũng rất xinh đẹp, chỉ cần đầu tư chút tư bản nhất định sẽ có triển vọng."
Kiều Mộc cười không nói. Đương nhiên là tốt rồi, cô ấy là ca sĩ nổi tiếng chỉ kém Trình Tâm Nghiên được tác giả nhận định mà. Cô ấy chỉ cần một thời cơ thích hợp để mọi người nhìn thấy mình mà thôi.
Hát xong một bài, cô ấy lại bắt đầu hát tiếp bài thứ hai. Lần này không còn khúc ca thâm tình với những nốt cao nữa, nhưng vẫn uyển chuyển, du dương như cũ.
Kiều Mộc nhắm mắt nghe, đắm chìm vào bên trong. Lúc này có một chàng thanh niên đẹp trai ăn diện sặc sỡ đến bắt chuyện: "Chị gái lần đầu đến quán bar này à? Sao trước giờ chưa từng gặp chị nhỉ."
Kiều Mộc mơ màng mở mắt, quay mặt hỏi: "Cậu đang nói chuyện với tôi ư?"
Chàng thanh niên nở nụ cười rạng rỡ: "Đúng vậy, chị gái học đại học ở trường nào thế?"
Kiều Mộc ngại ngùng cười: "Tôi tốt nghiệp rồi, học gì nữa chứ."
Chàng thanh niên trừng mắt ngạc nhiên: "Không thể nào, chị gái nhìn như mới học năm nhất vậy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!