Vào trong nhà, cô dượng đều đã đến, mọi người nhìn thấy Trình Tâm Nghiên thì cảm xúc vừa phức tạp vừa kích động, vây cô ta ở vị trí chính giữa sô pha. Ông nội Cố kéo tay cô ta, hiền hóa hỏi những năm nay cô ta sống có tốt không, sao không về thăm ông.
Nước mắt Trình Tâm Nghiên chưa từng dừng qua, liên tục nói xin lỗi về chuyện của ba mẹ Cố.
Cô của Cố Hàn Thanh ôm cô ta vào lòng, vỗ về an ủi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỳ Anh không chịu nổi, bĩu môi, chọc eo Kiều Mộc một cái, nhích lại gần nói: "Chị ta khóc giỏi thật đấy, không biết mệt à, em thấy mệt giùm luôn rồi."
Kiều Mộc thắc mắc nhìn Kỳ Anh, thật kỳ lạ, tại sao Kỳ Anh tại ghét Trình Tâm Nghiên? Không phải người nhà họ Cố đều thích cô ta sao?
Cũng tại trong sách Kỳ Anh không có nhiều đất diễn, cho nên Kiều Mộc cũng không biết được nguyên nhân.
"Em đừng nói như thế, cô ấy mới về, cảm xúc khó tránh có chút kích động." Kiều Mộc nắm tay Kỳ Anh để cô ấy bình tĩnh lại, đừng làm trưởng bối mất hứng.
Kỳ Anh chu môi: "Em nói chị biết, vẫn là chị dâu tốt nhất."
Cô ấy đùa giỡn ngón tay Kiều Mộc, đầu tựa lên vai cô rất thân thiết.
Cả nhà ăn xong bữa trưa ở căn nhà cũ, lại ngồi chơi đến bữa tối, đến lúc gần kết thúc thì ông nội Cố giữ Trình Tâm Nghiên ở lại nhà ngủ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trình Tâm Nghiên nói xin lỗi: "Ông nội, cháu xin lỗi ạ, hành lý của cháu còn để ở nhà anh Thanh. Lúc đến đây cháu lại quên cầm đi, cháu vẫn là về chỗ anh ấy ngủ thì hơn."
Ông nội Cố nghe xong cũng không suy nghĩ quá nhiều, gật đầu: "Vậy à, thế đêm nay cháu ở chỗ thằng bé đi, anh em tụi cháu cũng tâm sự, rồi nói chuyện với chị dâu Mộc Mộc của cháu. Đến ngày mai ông sẽ bảo quản gia Hà qua đón cháu, sau này cháu ở chỗ của ông."
"Ông nội, cháu có thể ở chỗ anh Thanh không ạ?" Trình Tâm Nghiên đột nhiên hỏi khiến mọi người đều ngạc nhiên.
Chỉ có Kiều Mộc là hưng phấn hơn ai hết.
Woa, kích thích nha!
Tiến triển nhanh như vậy, cô thích lắm.
Trong sách cũng có khúc này, Trình Tâm Nghiên trực tiếp vào ở nhà của bọn họ, nhanh chóng rơi vào tình yêu với nam chính, gần như có thể xem là nam chính ngoại tình rồi, cho nên nam chính mới áy náy, muốn cho nguyên chủ một tỷ phí chia tay.
Nếu không phải sau này nguyên chủ làm quá nhiều chuyện sai trái thì nam chính cũng sẽ không để cô ấy ra đi tay trắng.
Cuối cùng Kỳ Anh không chịu nổi nữa, cô ấy là hậu bối nhỏ nhất trong nhà, nhưng lại mặc kệ sự có mặt của trưởng bối, lớn tiếng nói: "Chị Tâm Nghiên, chị như vậy hình như không được tốt lắm, hiện giờ anh em đã kết hôn, có vợ rồi. Chị qua đó ở một ngày thì có thể hiểu được, nhưng chị nói muốn ở bên chỗ anh em là sao? Không lẽ chị muốn ở luôn bên đó à?"
Cô cũng nhướn mày: "Tâm Nghiên à, chuyện này thực sự không được tốt lắm, căn nhà của mẹ nuôi cháu trước đây đã rất lâu không có người ở rồi, quả thực cháu không thể qua đó ở được nữa. Nhưng mà ở chỗ anh cháu thì cũng không được, hay là cháu ở với ông nội đi, hoặc là ở biệt thự phía tây với bọn cô?"
Đột nhiên Trình Tâm Nghiên lại khóc lên, từng giọt nước mắt lăn xuống, trông vô cùng đáng thương: "Cô à, trước đây cháu thường xuyên cùng với mẹ nuôi đến nhà anh Thanh chơi, ở đó có rất nhiều hồi ức tốt đẹp của chúng cháu. Cháu muốn ở đó một khoảng thời gian, có được không ạ? Chỉ một thời gian thôi, để cháu điều chỉnh lại tâm trạng sẽ dọn ra ngoài."
Lần này vào ở cô ta sẽ không dọn ra ngoài nữa.
Kiều Mộc muốn giơ ngón tay cái với nữ chính, lợi hại, lợi hại!
"Chuyện này…" Cô cảm thấy khó xử, nhìn sang ba của mình.
Dượng không lên tiếng, ông ấy không thích tham dự vào những chuyện này, ông là một giáo sư nghiên cứu có chút trầm tĩnh.
Ông nội Cố cũng không biết phải làm sao, ông nhìn sang cháu trai.
Cố Hàn Thanh nheo mắt, nhìn sang Kiều Mộc: "Em thấy sao?"
Kiều Mộc đột nhiên trở thành đầu của chuỗi thức ăn: "???"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!