Chương 9: (Vô Đề)

"Trên diễn đàn nói đúng rồi đấy, chắc chắn anh Liệt có bạn gái rồi! Thậm chí có mà còn giấu chúng ta!" Trên đường ra chào cờ, Cao Đằng bi phẫn nói chắc như đinh đóng cột.

Diêu Hoằng Nghị cúi đầu chơi điện thoại: "Chuyện trên diễn đàn mà cậu cũng tin à?"

"Không phải, cậu nghĩ mà xem, hồi lớp mười lúc học quân sự sáng nào bàn anh Liệt cũng chất đầy đồ ăn sáng đủ loại nhiều đến nỗi có thể mở một quán ăn sáng luôn kìa. Nhưng cậu đã bao giờ thấy anh Liệt ăn cái nào chưa? Chẳng phải lần nào cũng chia cho cả lớp à?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Có khi túi bánh bao kia là do cậu ấy giúp bà lão qua đường được người ta cảm ơn đấy."

"Vậy sao cậu ấy lại không cho tôi nếm chứ?"

"..."

Diêu Hoằng Nghị bị cậu ấy nói cho phát phiền nên buông lời ghét bỏ: "Nhưng dù anh Liệt có bạn gái thật thì cậu đau lòng cái gì?"

"Tối qua sau khi thấy bài đăng trên diễn đàn, tôi đã đặt cược cho Vu Mạt Mạt rồi! Nữ thần ba lê xinh đẹp biết bao, kỷ lục 2 phút 58 giây cũng là của cậu ấy mà, tại sao anh Liệt lại không thích cậu ấy chứ?"

"Cậu biết rõ không phải Vu Mạt Mạt mà."

"Vu Mạt Mạt mà đưa bữa ăn sáng tới chắc chắn là kiểu hộp giấy nhỏ có đường viền hoa và thắt nơ con bướm!"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"..."

Cao Đằng luyên thuyên một hồi không nghe thấy tiếng đáp lại bèn quay đầu sang hỏi: "Sao cậu nhìn tôi chằm chằm vậy?"

"Bất ngờ ấy mà." Diêu Hoằng Nghị vừa cảm thán vừa giơ tay lên xoa đầu Cao Đằng: "Đằng cưng nhà chúng ta thông minh hơn rồi."

Cao Đằng bị xoa đến nỗi đầu chúi xuống đất: "?"

" Diêu Hoằng Nghị cậu xoa chó đấy à? Gọi ai là Đằng cưng đấy? Mẹ cậu quay lại đây cho tôi!"

"..."

Tuần nào trường cấp ba Tân Đức cũng có một buổi lễ chào cờ. Trừ khi thời tiết không ủng hộ, nếu không nhà trường sẽ không bao giờ dây dưa làm lỡ việc này. Sáng thứ hai sau nửa tiết tự học, toàn trường phải tập hợp ngoài sân xếp hàng chào cờ.

Lãnh đạo nhà trường cũng thường mượn thời gian này để nghiêm túc dạy dỗ học sinh và đưa ra thông báo khen ngợi phê bình tuần trước.

Diêu Hoằng Nghị và Cao Đằng đến hơi muộn. Lúc cả hai tới thì các lớp đều đã xếp hàng đầy đủ cả rồi.

Nữ sinh lớp xung quanh lặng lẽ quay đầu nhìn bọn họ đi ngang qua rồi lại thất vọng quay đầu về khi không nhìn thấy bóng dáng người thứ ba.

Rõ ràng là hai người bọn họ đã quá quen với cảnh tượng này rồi.

Cao Đằng đang mặt mày hớn hở lên kế hoạch: "Chờ đến tiết thể dục ngày mai tôi sẽ nhử anh Liệt, cậu chịu trách nhiệm giám sát nhé, xem xem có ai đưa nước cho cậu ấy... Ôi mẹ kiếp!"

"?" Diêu Hoằng Nghị khó hiểu quay sang.

"Thôi toang rồi." Cao Đằng vừa nhìn về phía sân khấu xong quay lại nói: "Kiều công công không có ở đây... Chắc chắn là đi kiểm tra lớp rồi! Nếu để ông ta bắt gặp anh Liệt đang nằm trong lớp thì chẳng phải sẽ to chuyện à?"

Vẻ mặt Diêu Hoằng Nghị cũng rất khó coi.

Kiều công công là biệt danh của trưởng ban kỷ luật Kiều Vượng Phát của trường cấp ba Tân Đức. Bởi vì cách nói chuyện của ông ta vừa ẻo lả vừa nhỏ nhẹ, lại yêu cầu nghiêm khắc quá đáng với học sinh nên chẳng biết từ bao giờ mà cái biệt danh này đã lưu truyền trong đám học sinh nghịch ngợm.

Mỗi lần ông ta chịu trách nhiệm tuần tra là nhất định phải bắt một đám trốn chào cờ đưa lên sân khấu phê bình cho bằng được.

Trùng hợp thay, ông ta cũng là người ghét Du Liệt nhất trong số các lãnh đạo trường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!