Hạ Diên Điệp chưa từng trải qua nên rất muốn mình bị bệnh nặng một lần, giống như Du Liệt thì càng tốt.
Bệnh nặng đến mức mê man, sốt cao, ý thức và lý trí đều bay mất, thế thì mới không phân biệt được đâu là thực tế đâu là giấc mơ, đâu là hiện tại đâu là quá khứ.
Thế thì mới không cần phải suy nghĩ, không phải quan tâm bất cứ chuyện gì, chỉ cần trầm luân theo trái tim và bản năng của mình là được rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiếc là cô không được như thế.
Cánh tay đau đến chết lặng vì bị siết chặt, áo choàng tắm bị kéo tuột ra.
Ẩn mình dưới sườn núi phủ đầy tuyết là dòng suối xanh nhạt uốn khúc, tuyết phủ bên dòng suối được điểm xuyết bằng những cánh mận đỏ nhạt và những vết lốm đốm sắc màu trên tấm sa tanh trắng.
Đương lúc bàn tay xương xẩu của Du Liệt xuyên qua áo choàng tắm chạm vào thắt lưng của cô, muốn giật mạnh nó ra thì...
"Du Liệt, anh đã có vợ chưa cưới."
Giọng nói của Hạ Diên Điệp bị kìm chế dưới thân anh mang theo sự rung động nho nhỏ.
Tiếng nói vừa ngừng lại thì cơ thể người đang đè lên trên cô cũng cứng đờ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hạ Diên Điệp cũng chẳng biết là câu nói cô vừa nói ra hay phản ứng của Du Liệt sau khi nghe được khiến trái tim cô đau đớn như lúc này.
Bàn tay đang siết chặt cổ tay cô thoảng nới lỏng ra như thế lực đạo mạnh mẽ muốn bóp chết cô đã giảm đi tám, chín phần.
Du Liệt như thể một người vừa tỉnh lại từ trong mộng.Anh từ lâu đã quen với việc bị những ký ức tốt đẹp nhất và hình ảnh người anh yêu nhất kéo vào cơn ác mộng không thể trốn thoát vào mỗi đêm mưa.
Đây là lần đầu tiên giấc mơ và thực tế có sự liên kết trong suốt bảy năm qua.
Anh suýt nữa đã xâm phạm cô.
Chuyện càng đáng sợ hơn là, Du Liệt liếc nhìn mảng da thịt trắng nõn đầy dấu ấn giữa hai vạt áo choàng tắm, nhìn hàng mày, đôi mắt và gương mặt anh ngày nhớ đêm thâu, muốn âu yếm vuốt ve của cô. Rõ ràng lúc này đã tỉnh táo lại nhưng dục vọng nguyên thủy khó ngăn chặn từ tận đáy lòng ngược lại tăng lên mãnh liệt, càng lúc càng điên cuồng, càng lúc càng sinh sôi nảy nở.
Thế mà anh lại muốn lợi dụng lúc bị bệnh mà điên một trận, chỉ muốn nhốt cô trên cái giường này, đảm bảo cô không thể làm gì khác ngoài nằm dưới thân anh.
Toàn bộ nguyên tắc, tình cảm, bao dung, tích tụ, thông cảm, chờ đợi, cứ bỏ qua hết đi.
Đêm nay anh đã không thể che giấu được điều đó… Anh khát vọng cô sắp không chịu nổi rồi.
Vài giây ngột ngạt trôi qua.
Chiếc đèn đọc sách ở đầu giường cũng bị liên lụy, bị cánh tay có gân xanh ép chặt vào tường, tình cờ chạm vào công tắc, thế là đèn tự động tắt phụt.
Tầm nhìn của Hạ Diên Điệp đột nhiên mất đi gần hết ánh sáng, cô chỉ cảm nhận được nhiệt độ như thiêu như đốt từ cánh tay trên đầu, sau đó nghe thế tiếng Du Liệt im lặng đứng dậy, xuống giường.
Anh dừng lại bên cạnh giường một lát.
Ánh sáng mỏng manh xuyên qua khe hở phòng tắm, mơ hồ phác họa ra dáng người cao lớn nhưng không đủ để thấy rõ vẻ mặt anh.
Hạ Diên Điệp chỉ cảm giác anh đứng bên giường, cúi đầu, dùng ánh mắt trầm lặng, áp bức nhất nhìn cô.
Khoảng một, hai giây sau, cuối cùng Du Liệt vẫn xoay người vào phòng tắm.Công tác vòi hoa sen bị mở ra, làn nước lạnh buốt đổ ào từ đầu xuống dưới chân, chỉ mấy giây đã làm dịu đi cơ thể nóng bỏng.
Dưới ánh đèn sáng chói trong phòng tắm, Du Liệt từ từ khép lại đôi mi ướt đẫm, hai bàn tay xuôi bên người siết chặt thành nắm đấm cuối cùng cũng được thả lỏng.
Trong đội ngũ mới thành lập của Khoa học Kỹ thuật Helena, người nào cũng biết một chuyện: Người sáng lập thiên tài, tuổi trẻ tài cao của bọn họ là cậu ấm cổ quái nhất tập đoàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!