Tháng 7 năm 2023, thành phố Bắc.
"A a a a thứ bảy còn phải tăng ca nữa! Công việc chết tiệt này ai thích làm thì làm, ba đây không làm nữa! Tôi muốn từ chức, về nhà làm phiên dịch viên tự do!"
"…"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hạ Diên Điệp vừa mới cầm cà phê đi ra khỏi thang máy đã nghe thấy một tiếng hét suy sụp vang lên trong phòng làm việc của tổ dự án.
Cô cong môi, đi về phía bên đó.
"Anh tưởng làm phiên dịch viên tự do là sẽ nhàn hạ hả?" Cốc cà phê làm bằng giấy được năm ngón tay xinh đẹp nhẹ nhàng đặt lên trên bàn.
Đồng nghiệp nam nói chuyện cực kỳ tức giận, quay đầu đập bàn đứng dậy: "Làm phiên dịch viên tự do ít nhất tôi còn được lựa chọn là thức suốt đêm thứ sáu hay sáng thứ bảy dậy… Sớm... Hạ, trưởng phòng Hạ?"
Biểu cảm của đối phương lập tức từ phẫn nộ biến thành tuyệt vọng.
Hạ Diên Điệp quay đầu đưa túi giấy đựng cà phê cho các đồng nghiệp khác một giây trước còn đang hùa theo tỏ vẻ cực kỳ phẫn nộ, lúc này lại lập tức không chút nghĩa khí cúi đầu lật tài liệu nhìn máy tính.
"Mọi người vất vả rồi, tôi mời mọi người uống cà phê trước. Tôi còn nợ mọi người một buổi liên hoan linh đình, chắc chắn thứ hai tuần sau sẽ bù lại."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Cảm ơn trưởng phòng!!"
Trong ánh mắt hâm mộ ghen tị của phòng 2 ở bên cạnh, thành viên phòng 1 cùng hoan hô.
"Chậc chậc, cùng tăng ca như nhau, sao tổ 2 đến một ngụm nước ấm cũng không có thế, cùng là con người nhưng số phận khác nhau." Phiên dịch viên nam Khổng Kỳ Duệ vừa nãy còn kêu muốn nghỉ việc về nhà, lúc này đã ôm cốc cà phê, cực kỳ nịnh nọt đi theo sau Hạ Diên Điệp tâng bốc.
Hạ Diên Điệp trở lại vị trí làm việc, treo túi sang bên cạnh: "Hả? Anh lại không nghỉ việc nữa à?"
Khổng Kỳ Duệ dựa vào vách ngăn ở chỗ làm của cô, cười rất nịnh nọt: "Ôi trưởng phòng Hạ nói gì thế, tôi đốt đèn lồng cũng không tìm được cấp trên nào tốt như cô, dù công việc có khó khăn đến đâu thì tôi cũng phải cố gắng kiên trì vì cô đúng không?"
"Anh bớt lại đi."
Hạ Diên Điệp kéo một chồng tài liệu trên mặt bàn đến trước mặt: "PPT của khách hàng hôm qua tôi gửi cho mọi người, anh đã xem xong chưa?"
"Phần quan trọng cần phiên dịch tôi đã sửa xong rồi, chờ lúc nữa tôi kiểm tra lại một lượt rồi sẽ gửi đến email của cô ngay!"
"Ừ."
Hạ Diên Điệp gật đầu.
Mấy giây sau, cô lại ngẩng đầu lên: "Anh còn chưa về chỗ đi, đang chờ tôi cho anh một bông hoa hồng nhỏ hả?"
Khổng Kỳ Duệ nhìn cô chằm chằm: "Không phải, tôi đang chiêm ngưỡng cô đấy chứ. Trưởng phòng cô đúng là làm bằng sắt, cùng là tối hôm qua uống rượu với khách hàng đến mức say khướt, nghe nói trưởng phòng Khương Nhị đã game over ở nhà rồi, chúng tôi còn tưởng chắc chắn hôm nay cô cũng không đến được, không ngờ cô lại không khác gì mọi khi..."
Hạ Diên Điệp vừa lật tài liệu vừa phân tâm nghe anh ấy lải nhải.
… Mấy năm làm phiên dịch viên giúp cô luyện ra khả năng phân tâm suy nghĩ, dùng trên người Khổng Kỳ Duệ cũng coi như dùng gáo vàng múc nước giếng bùn.
Cũng may cuối cùng mấy câu sau Khổng Kỳ Duệ cũng nói đến điểm quan trọng.
"Cho nên tối hôm qua uống rượu với mấy ông lớn bên Helena, cuối cùng kết quả thế nào thế trưởng phòng, công ty chúng ta thật sự lấy được dự án liên quan đến biên dịch với phiên dịch của hội nghị thượng đỉnh của công ty Khoa học Kỹ thuật Helena hả??"
Anh ấy hỏi xong câu này.
Tiếng lật trang và nhấn chuột ở mấy vị trí làm việc của tổ không hẹn mà cùng cùng nhỏ đi một nửa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!