Nhật ký thứ nhất
Vào một ngày hạ.
Di Di nhận được thư trúng tuyển.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau bao năm qua, cuối cùng cô cũng hiện thực được giấc mơ đến trường.
Người mà Di Di chia sẻ tin mừng này đầu tiên là thầy giáo riêng của mình.
"Chiếu Dã! Em thi đỗ, em thi đỗ rồi!"
Lúc ấy, Chiếu Dã vừa tan làm. Di Di cố gắng học tập, còn anh thì nỗ lực kiếm tiền.
"Thật hả? Chờ lát nữa anh về nấu thêm món khao em."
Di Di cười hì hì:
"Sau này em sẽ là một chú thỏ học đại học có văn hóa."
Chiếu Dã vô cùng vui mừng cho cô. Niềm vui đó kéo dài đến ngày khai giảng rồi chấm dứt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chiếu Dã xụ mặt:
"Em muốn ở ký túc xá à?"
Hai người đứng tranh cãi dưới tòa nhà ký túc xá nữ. Xung quanh đều là sinh viên mới và phụ huynh, người chật như nêm cối.
Giọng nói lạnh lùng của Chiếu Dã bị chìm trong tiếng tranh cãi ầm ĩ, nhưng vẫn có vài người nhìn về phía họ với ánh mắt khác thường.
"Nói nhỏ chút nào, anh hung dữ như thế làm gì?"
Di Di kéo Chiếu Dã đi vào đường nhỏ:
"Em đã lớn hơn các em ấy rồi, nếu không ngủ lại, vậy chẳng phải em và họ càng lạ lẫm, em sợ không hòa nhập được với mọi người lắm."
Di Di có lý có sự:
"Hơn nữa nửa tháng đầu phải tham gia nghĩa vụ quân sự, ngày nào cũng phải dậy sớm, ở trong nhà đi lại không tiện."
"Em chỉ làm quen với mọi người trước thôi, tháng sau em sẽ chuyển về."
Chiếu Dã miễn cưỡng đồng ý nhưng vẫn ương ngạnh không nói chuyện, hơn nữa còn hơi tủi thân. Anh tận tâm tận sức dạy thêm cho Di Di, cuối cùng chờ được nỗi đau sống riêng...
Di Di nũng nịu, nhõng nhẽo, biểu cảm của Chiếu Dã dịu đi. Anh nghẹn một lúc lâu mới đáp một câu: Em còn nhỏ lắm.
Di Di cười, tặng anh một nụ hôn gió.
Thực tế chứng minh, quả nhiên, thoạt trông Di Di có vẻ lớn hơn các sinh viên một tuổi.
Trong mười ngày tham gia nghĩa vụ quân sự, cô lục tục được ba cậu nam sinh tỏ tình. Lần nào, Di Di cũng xua tay từ chối.
Chiếu Dã nhớ nhung thành bệnh, cứ rảnh rỗi là chạy đến trường học. Anh nhìn Di Di tập huấn luyện quân sự dưới cái nắng nóng, nhìn cô và nam sinh trong đại đội đàn hát, lòng rối bời.
Ngày nghĩa vụ quân sự kết thúc, Chiếu Dã lập tức đón Di Di về nhà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!