Chương 30: (Vô Đề)

Một thoáng yên tĩnh.

Khi mắt chạm mắt, Di Di nhìn thấy dục vọng u ám cuồn cuộn trong đôi mắt đen sâu thẳm của Chiếu Dã.

Dường như có đốm lửa bùng cháy trong không khí, rực hơn cả đèn sợi đốt.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chiếu Dã kéo Di Di ngồi lên chân mình, ngón tay cuốn đuôi tóc cô thành vòng tròn, hơi thở lượn lờ ngay gần bên cô: Nghĩ xong chưa?

Trán chạm trán, nụ hôn của anh sắp chạm môi cô.

"Chờ... chờ lát nữa đi." Di Di sợ hãi bảo anh dừng lại:

"Không thì, chúng ta đánh răng, tắm rửa trước đã?"

Giờ họ vừa mới cơm nước xong, cô cứ cảm thấy là lạ thế nào...

Chiếu Dã nhíu mày: Anh không chê.

"Vấn đề không nằm ở đó." Di Di ôm lấy cánh tay Chiếu Dã:

"Em mong mỗi lần nhớ lại, mọi điều liên quan đến lần đầu tiên của chúng ta đều tốt đẹp."

Chiếu Dã ngẫm nghĩ một lát, nói: Ừm.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Dù sao anh cũng không vội trong một lúc một nhát này.

"Thế em đi tắm trước." Di Di xỏ chân vào dép lê, chạy bình bịch về phía nhà vệ sinh. Sau đó, cô nghe thấy giọng nói chứa đầy ý cười của Chiếu Dã: Không tắm chung à?

Di Di đóng cửa lại, nói với giọng điệu kiên quyết: Không được!

Chiếu Dã ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào cửa phòng tắm. Tuy không nhìn thấy nhưng anh nghe thấy.

Khóa kim loại bị kéo xuống, cô cởi áo khoác.

Tách tách tách tách, đó là tiếng tĩnh điện từ chiếc áo len của cô.

Tiếng vật nặng rơi xuống đất, cô cởi quần.

Chiếu Dã gần như có thể mường tượng ra dáng vẻ của cô lúc này. Đương nhiên là cô sẽ thấy e thẹn. Lúc này, cô mặc nội y, hai trái đào phập phồng như sắp rơi ra ngoài, lớp vải mỏng manh che khuất khe núi và rừng cây thưa thớt.

Cô khẽ thở ra một tiếng, có lẽ là vì kéo phải tóc mình, Di Di ảo não vỗ đầu mình. Chiếu Dã nhoẻn miệng cười, ngón tay gõ xuống mặt bàn không theo một quy luật nào cả.

Cô đáng yêu quá.

Chỉ chốc lát sau, tiếng nước xôn xao vang lên.

Trong tiếng tắm rửa của cô, Chiếu Dã đã lau dọn bàn, rửa sạch bát, cọ nồi xong xuôi.

Di Di vẫn chưa ra.

Chiếu Dã nhìn đồng hồ, khoảng ba mươi phút rồi. Anh gõ cửa, nói:

"Nếu em còn không ra là anh vào đấy."

Xong rồi, xong rồi… Cô luống cuống tay chân một hồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!