Chương 6: (Vô Đề)

Những người thân thiết với Lương Tây Kinh đều biết anh ghét món ăn Nhật Bản.

Cái ghét của anh dành cho món ăn Nhật Bản đã đạt đến trình độ chỉ cần đi ngang qua nhà hàng Nhật Bản thôi anh cũng sẽ cau mày.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trong tình huống công việc buộc phải đi, anh vẫn sẽ cố hết sức bước chân vào nhà hàng Nhật Bản.

Những thời gian khác, dù là ai gọi anh cũng không bén mảng đến gần nhà hàng Nhật Bản nửa bước. Thế nhưng, lúc này anh lại chấp nhận đi ăn đồ Nhật với Thi Hảo.

Lần trước Lương Tây Kinh dấn thân tới nhà hàng Nhật Bản cùng là vì Thi Hảo.

Vì thế nên sâu trong lòng Tần Yến cảm thấy khá khâm phục Thi Hảo.

Nếu không phải sợ Lương Tây Kinh hiểu lầm gì đó, thật sự anh ta rất muốn tạo dựng một mối quan hệ tốt với Thi Hảo, muốn học hỏi một vài bí kíp để có thể khiến Lương Tây Kinh thỏa hiệp.

...

Nhìn thấy tin nhắn do Tần Yến gửi tới, Lương Tây Kinh người đang bị Thi Hảo trêu chọc cũng phải thừa nhận một điều rằng… Thi Hảo rất giỏi, dù đang ở đây cũng dám quậy phá.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Có lẽ cô dám chắc rằng anh sẽ không làm bất cứ điều gì với cô ở đây.

Nghĩ vậy, Lương Tây Kinh trầm giọng gọi tên cô: Thi Hảo.

Thi Hảo tạm dừng một chút, sau đó giương đôi mắt ngập tràn sự vô tội lên nhìn anh: Sao đấy?

Lương Tây Kinh nhìn chằm chằm vào cô bằng ánh mắt sâu thăm thẳm, tràn ngập ý cảnh cáo:

"Ăn chưa xong thì nên ngoan ngoãn mà ăn."

Đối mặt với ánh mắt sâu thẳm ấy, Thi Hảo biết những lời Lương Tây Kinh vừa nói có ý gì.

Lần nào trêu chọc Lương Tây Kinh, Thi Hảo cũng có chừng mực, cô biết nếu bản thân mình còn tiếp tục trêu anh thêm nữa, cuối cùng người chịu thiệt thòi chỉ có cô mà thôi.

Thi Hảo là một thanh niên biết thời biết thế.

Nghĩ một lát, cô nhanh chóng thu chân lại, nói với vẻ mặt bình tĩnh:

"Lát nữa em muốn đi dạo phố."

... Lông mày của Lương Tây Kinh khẽ giật, anh hỏi:

"Chẳng phải tối qua mới đi dạo rồi đó sao?"

Thi Hảo liếc anh một cái, tỏ vẻ hơi hơi ghét bỏ, bảo:

"Tổng giám đốc Lương này, chắc anh không biết, đối với phụ nữ việc đi dạo mà không mua được gì cũng chẳng khác việc chưa được đi là mấy."

Lương Tây Kinh: ...

Anh biết lúc hai người ở với nhau, Thi Hảo rất mau mồm mau miệng, anh cũng biết bản thân không thể nói lại được cô, thế là anh không lên tiếng nữa.

Thật ra dù anh có nói gì đi chẳng nữa thì kết quả cũng sẽ chẳng có gì thay đổi hết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!