Chương 45: (Vô Đề)

Trước khi nhận được câu trả lời của Thi Hảo, Lương Tây Kinh cũng không chắc cô sẽ đưa ra một đáp án hoàn toàn phủ định.

Cho đến khi nghe thấy những gì cô nói, đôi mắt anh mới khẽ di chuyển, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô chằm chằm.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ánh mắt hai người hòa vào nhau trong đêm tối.

Một lúc sao, môi Thi Hảo mấp máy, bổ sung thêm một câu giấu đầu hở đuôi:

"Tôi rất thích công việc thư ký của tôi."

Lương Tây Kinh: ...

Anh khựng lại một lúc, rất bình tĩnh hỏi cô:

"Chỉ thích mỗi công việc thư ký này thôi sao?"

Thi Hảo giả vờ không nghe ra ẩn ý trong câu hỏi của anh, cô nhìn đi chỗ khác nói: Tôi thấy hơi khát.

Lương Tây Kinh rũ mắt, lẳng lặng nhìn cô một lúc lâu rồi mới đứng dậy đi lấy nước cho cô.

Cuối cùng anh vẫn không nỡ ép cô nhiều quá.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cũng may, anh đã có được đáp án mà anh muốn có nhất, còn những thứ khác thì cứ từ từ.

Nhìn thấy Lương Tây Kinh rời đi, Thi Hảo mới thở phào nhẹ nhõm.

Rõ ràng chỉ là mấy câu hỏi chuyện rất đơn giản nhưng cô lại cảm thấy mấy phút lúc nãy trôi qua như nửa tiếng đồng hồ, thậm chí còn dài hơn cả một ngày.

Ổn định lại tâm trạng, Thi Hảo nghiêng đầu nhìn người đang đi ra xa.

Lương Tây Kinh lại bị cô bạn nữ do Hứa Thực dẫn đến cản lại, kéo anh lại nói chuyện. Nhìn từ góc của cô sang thì không thể nhìn thấy rõ sắc mặt Lương Tây Kinh, chỉ có thể thấy bộ dạng cười tươi tắn của cô gái đang đứng đối diện với anh.

Cô gái kia trông rất xinh đẹp, vừa cao vừa gầy, trông có hơi giống cô ngôi sao nữ đẹp chói mắt lúc trước từng theo đuổi Lương Tây Kinh.

Cảm nhận được ánh mắt của Thi Hảo, Lương Tây Kinh quay đầu lại nhìn về phía cô.

Thi Hảo đang ngẩn ngơ nên không chú ý đến ánh mắt anh đang nhìn về phía này. Nhìn cô gái đang thẫn thờ, Lương Tây Kinh thu hồi ánh mắt, nhìn về phía người đang đứng trước mặt lải nhải hỏi này hỏi nọ:

"Cô còn muốn hỏi gì nữa? Hỏi hết một lần luôn đi."

Cô gái sững sờ, lại nhìn về phía Thi Hảo đang ngồi ở phía xa, nhỏ giọng thì thầm:

"Vậy nên lúc trước anh từ chối chị của tôi là bởi vì thích kiểu xinh đẹp ngọt ngào trong sáng?"

Không phải.

Lương Tây Kinh trả lời cô ấy không chút do dự:

"Tôi không thích kiểu người như vậy."

Cô gái há hốc mồm: Vậy anh…

Cô ấy còn chưa kịp nói hết câu, Lương Tây Kinh cúi người cầm lấy hai chai nước trên bàn trước rồi mới nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!