Sau khi cúp điện thoại, Lương Tây Kinh bước ra ban công.
Lúc này, thành phố Munich vẫn còn đang say giấc nồng, trời vừa hửng sáng, khung cảnh đường phố mờ ảo khiến người ta không thể nhìn thấy rõ cảnh quan.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lương Tây Kinh đứng bên cửa sổ nhìn dòng xe cộ bên dưới với vẻ mặt có chút nghiêm túc.
Giờ phút này, đột nhiên anh lại thấy nhớ Thi Hảo.
Anh không biết mình đã đứng đó bao lâu, mãi cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên.
Lương Tây Kinh đáp một tiếng, nghe thấy giọng nói của Dương Cao Phi:
"Tổng giám đốc Lương, anh muốn ăn sáng tại phòng hay là ở dưới lầu?"
Đây là bữa sáng cuối cùng của bọn họ ở tại đây.
Lương Tây Kinh im lặng một lúc, lạnh nhạt đáp: Xuống dưới đi.
Dương Cao Phi gật đầu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi Lương Tây Kinh và Dương Cao Phi đã ngồi ở trong nhà hàng tầng dưới thì Ngụy Nguyệt Đình và trợ lý của cô ta cũng lục tục xuất hiện.
Vừa nhìn thấy Lương Tây Kinh thì cô ta đã lập tức sà xuống, ngồi đối diện anh như thể thân quen, nhẹ nhàng nói:
"Chào tổng giám đốc Lương."
Lương Tây Kinh khẽ gật đầu đáp lại.
Ngụy Nguyệt Đình thấy anh hờ hững như thế thì bắt đầu huyên thuyên:
"Sắp phải về nước rồi, hai ngày nay hình như tổng giám đốc Lương không được vui cho lắm, công ty có chuyện gì sao?"
Lương Tây Kinh chẳng buồn ngước mắt nhìn cô ta, chỉ thờ ơ đáp: Không có.
Vừa dứt lời, anh cũng không cho Ngụy Nguyệt Đình có cơ hội nói thêm mà quay sang trò chuyện với Dương Cao Phi về mấy vấn đề vặt vãnh trong công việc.
Họ trò chuyện xong thì mấy người khác trong công ty lần lượt đến nhà hàng để dùng bữa.
Họ có một sự kiện vào buổi sáng, sau khi sự kiện kết thúc sẽ được hoạt động tự do, và rạng sáng hôm sau họ sẽ lên chuyến bay trở về thành phố Giang.....
Sau một buổi sáng bận rộn, mọi người rời khỏi hội trường và thảo luận về việc đi dạo phố và mua sắm ở Munich.
Lương Tây Kinh đứng cách đó không xa, anh chỉ lắng nghe chứ không hề tham gia vào.
Phần lớn các đồng nghiệp đi theo anh trong chuyến công tác này đều chẳng sợ anh mấy.
Hơn nữa, mọi người đều biết rằng đi cùng Lương Tây Kinh tự do hơn nhiều so với đi cùng các phó tổng giám đốc khác.
Lương Tây Kinh là kiểu ông chủ chỉ cần nhân viên hoàn thành phần xong công việc của mình thì có thể hoàn toàn tự do làm chuyện khác.
Sau khi mọi người thảo luận xong điểm dừng chân thứ nhất và thứ hai, có vài người quay đầu nhìn Lương Tây Kinh:
"Tổng giám đốc Lương, anh có muốn đi dạo chút không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!