Chương 23: (Vô Đề)

Mở cửa phòng ra, Thi Hảo ngẩng đầu bèn nhìn thấy người đứng ở cửa.

Lương Tây Kinh đứng trước cửa dưới ánh đèn chiếu lệch, dáng người thẳng tắp, kiêu ngạo lạnh lùng. Áo vest bị anh cởi ra vắt trên khuỷu tay, trên người chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng. Bỏ qua sự mệt mỏi trên mặt thì giờ phút anh vẫn rực rỡ chói mắt không thể với tới như trước.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hai người một cao một thấp nhìn nhau một lúc, Lương Tây Kinh rũ mắt:

"Không mời anh vào sao?"

Thi Hảo nghiêng người.

Cửa phòng đóng lại.

Lương Tây Kinh vắt áo vest lên sofa rồi đi đến bàn ăn, Thi Hảo cũng đi theo anh.

Hai người một trước một sau ngồi xuống.

Lương Tây Kinh nhìn chén trà giải rượu trong tay sau đó dịch về phía Thi Hảo: Uống đi.

Thi Hảo đang định cầm lấy thì đột nhiên nhớ tới gì đó:

"Em đi lấy cái chén nữa."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tối nay Lương Tây Kinh cũng uống rượu, anh còn uống nhiều hơn cả cô.

Biết cô muốn làm gì, Lương Tây Kinh thản nhiên nói:

"Em uống trước đi, uống không hết thì đưa anh."

Tuy nói vậy nhưng Thi Hảo vẫn đi lấy chén, chia chén trà giải rượu kia thành hai phần.

Uống trà giải rượu xong, hai người nhìn bàn thức ăn rồi cầm đũa lên.

Thi Hảo đi ăn với Ôn Ỷ rồi nên lúc này chẳng ăn được mấy nhưng cô biết Lương Tây Kinh chưa ăn gì, cô cũng biết anh không thích ăn cơm một mình nên yên lặng ngồi đối diện anh, múc thêm một bát cháo loãng uống từng ngụm một.

Bữa cơm này, hai người đều yên lặng ngồi ăn, chỉ có tiếng bát đũa va vào nhau.

Ăn được kha khá rồi, Lương Tây Kinh đặt đũa xuống: Không đói à?

Thi Hảo thản nhiên:

"Ôn Ỷ có đặt đồ ăn khuya, em ăn chung với cậu ấy rồi."

Lương Tây Kinh ừ một tiếng, anh cũng không quá bất ngờ.

Hai người lại yên lặng một lúc, Thi Hảo đang định nói gì đó thì điện thoại của Lương Tây Kinh chợt đổ chuông.

Cô nhìn điện thoại trên bàn, là Tần Yến gọi tới.

Lương Tây Kinh bắt máy: Chuyện gì?

Tần Yến không chút nể nang:

"Cậu ngủ trong nhà vệ sinh đấy à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!