Chương 99: (Vô Đề)

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Trịnh Tư Vận cảm thấy Nghiêm Dục vô cùng đáng yêu.

35 yêu cầu mà cậu ta đưa ra cũng rất thú vị, đang lúc rảnh rỗi không có gì làm, đúng lúc có thể dùng thử chiếc máy in nhỏ của mình, thế là cô ấy in tất cả những yêu cầu này ra.

Cô ấy cũng không xem những cái này là thật, bởi vì cô ấy cảm thấy rằng trên thế giới này không có ai có thể đồng thời đáp ứng được nhiều yêu cầu như vậy.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Quá khó khăn.

Khó như lên trời.

Cô ấy chỉ làm cho vui mà thôi, nhưng vì sao những yêu cầu này lại vào tay Giang Thù rồi?

Hoàng hôn phủ kín toàn bộ hành lang, hình ảnh đẹp như một cảnh tượng chân thực trong anime.

Nếu nhân vật chính không phải là cô ấy, Trịnh Tư Vận cũng phải khen ngợi một câu: Đúng là thời thanh xuân tươi đẹp!

"Có chuyện gì không?" Cô ấy hạ giọng hỏi, nhân tiện cảnh giác nhìn xung quanh, sợ rằng có "người tốt bụng" nào đó viết thư nặc danh tố cáo cô ấy yêu đương, thế mới gọi là kêu trời trời không thấu, cô ấy không muốn bị gọi phụ huynh vì chuyện này nữa đâu.

Giang Thù bình tĩnh nhìn cô ấy.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cậu ta có dáng người cao gầy của thiếu niên, nhưng cũng có sức mạnh trai tráng.

"Tôi nhìn thấy những cái đó rồi." Cậu ta nói: "Nếu tôi có thể làm được, có phải cậu sẽ cân nhắc tới tôi hay không?"

Trịnh Tư Vận chăm chú nhìn vào mặt đất, hi vọng có một vết nứt để cho cô ấy chui vào!

Cô ấy đã làm sai cái gì mà lại gặp phải tình huống như thế này!

Cô ấy cười khan: "Cậu đừng hiểu lầm, cái đó là anh trai tôi nói hươu nói vượn thôi, đầu óc của anh ấy có vấn đề nhẹ. Thật sự chỉ là lời nói đùa mà thôi."

"Tôi nói thật đấy." Giang Thù cẩn thận gấp tờ giấy kia lại rồi bỏ vào túi quần: "Trịnh Tư Vận, tôi không nói đùa với cậu đâu, trên này có một số yêu cầu hiện tại tôi có thể đáp ứng được rồi, có vài yêu cầu chưa thể đáp ứng được, tôi cũng sẽ cố gắng."

Trịnh Tư Vận như muốn phát điên, ngẩng đầu nhìn cậu ta: "Có phải cậu không hiểu tôi nói gì không, tôi đã nói đó chỉ là một trò đùa mà thôi!"

Cô ấy có hơi cao giọng.

Cô ấy không nhận ra rằng dáng vẻ tức giận của mình trông sinh động ra sao.

Giang Thù vẫn luôn cảm thấy tiếc nuối, nếu cậu ta có thuật đọc tâm thì tốt rồi, cậu ta nghĩ, thế giới nội tâm của cô ấy chắc chắn cũng rất thú vị.

"Tôi biết."

Cậu ta cười một tiếng: "Nhưng tôi cũng muốn cho mình một chút hi vọng."

Trịnh Tư Vận sửng sốt.

"Tôi xin lỗi vì những chuyện mình đã làm trước đây. Tôi không ngờ sẽ gây ra rắc rối cho cậu, là tôi tự cho mình là đúng, sau này tôi sẽ không làm như vậy nữa. Nhưng tôi vẫn muốn làm trực nhật giúp cậu, những việc nặng nhọc bẩn thỉu đó không phù hợp với cậu."

Giang Thù không biết vì sao mình lại thích Trịnh Tư Vận.

Không có nguyên nhân, không có lý do, không có chuyện yêu từ cái nhìn đầu tiên.

Chỉ là nhiều khoảnh khắc chồng lên nhau, vào một ngày nọ, khiến cậu ta bỗng nhận ra cậu ta nên làm gì đó cho cô ấy.

Trịnh Tư Vận: "…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!