Trịnh Vãn không ngờ Nghiêm Quân Thành lại điên cuồng như vậy.
Cô dè dặt đi ra khỏi phòng ngủ, lướt qua phòng khách rồi mở cửa. Quả nhiên anh đang đứng ngây bên ngoài. Lúc này trời đã khuya lắm rồi, không gian chìm vào tĩnh lặng, ánh trăng chiếu lên người anh càng làm nổi bật khuôn mặt lạnh lùng.
"Sao anh lại tới đây?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cửa vừa mở, cơn gió lạnh lẽo bên ngoài đã không chờ nổi nữa mà vội vàng chui vào phòng.
Trịnh Vãn chỉ mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh nên bị gió thổi lạnh ngắt cả người.
Nghiêm Quân Thành nhìn cô chằm chằm bằng ánh mắt cực kỳ thâm thuý: "Bỗng nhiên muốn tới đây."
Có lẽ lòng tham của con người là như vậy. Khi còn chưa trải qua cả buổi tối cùng nhau thì anh vẫn còn chịu đựng được. Chỉ là bây giờ đã ôm cô ngủ, mở mắt ra lại thấy được cô rồi nên quay về với căn nhà trống rỗng, anh cảm thấy đêm nay dài đằng đẵng mãi không kết thúc.
Trịnh Vãn cũng ngửi thấy mùi rượu trên người anh. Cô đỡ khung cửa thấp giọng nói: "Nhưng dù sao thì anh cũng phải về nhà thôi. Cứ như vậy anh không thấy khổ hả? Nơi này không có quần áo cho anh thay đâu."
Anh là người thích sạch sẽ. Hôm nay đã uống rượu rồi nên trên người anh bây giờ còn dính đầy hơi rượu, thuộc vào loại tuyệt đối không thể nào lên giường ngủ được.
Bây giờ đã quá muộn, anh tới cũng chỉ để nói mấy câu sau đó lại trở về
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cần gì phải làm khổ bản thân như vậy?
Một tia u ám lướt qua đáy mắt Nghiêm Quân Thành: "Ý em là em không phản đối việc anh qua đêm ở đây ư?"
Trịnh Vãn hơi sững người. Cô trợn tròn mắt, phát hiện mình bị anh đưa vào tròng nhưng còn chưa kịp giãi bày, người đàn ông trước mặt đã giơ một túi hành lý màu đen từ trong bóng tối ra như làm ảo thuật vậy.
"Anh có mang theo cả quần áo để thay rồi. Quần áo ngủ cũng đầy đủ hết luôn."
"Dao cạo râu cũng có, khăn lông bàn chải đánh răng cũng không thiếu cái nào."
Trịnh Vãn: "..."
Anh đã đào sẵn một cái hố sâu chờ cô nhảy vào.
"Anh cố ý."Trịnh Vãn cất giọng nói vậy nhưng vẫn nghiêng người để anh vào nhà, còn nhắc nhở một câu: "Anh nhẹ nhàng một chút, đừng đánh thức Tư Vận."
Nghiêm Quân Thành xách túi đi vào theo sau lưng cô, cố gắng hết sức để bước thật nhẹ nhàng vào phòng ngủ của Trịnh Vãn.
Trịnh Vãn cũng không biết được anh đang nghĩ gì trong lòng nữa. Nhà có phòng lớn giường lớn thì không chịu ngủ, hết lần này tới lần khác muốn chạy qua đây chen chúc trên cái giường mét rưỡi với cô.
Nghiêm Quân Thành khom người kéo dây khoá túi hành lý, lấy quần áo ngủ và dụng cụ vệ sinh cá nhân của mình ra rồi bình tĩnh liếc nhìn cô một cái: "Anh đi tắm cái đã. Chờ anh nhé."
Trịnh Vãn ngồi bên mép giường lườm anh một cái: "Anh mở đóng cửa nhẹ nhàng chút, nhà cũ không có chức năng cách âm đâu."
"Ừ."
Nghiêm Quân Thành cũng không phải loại người không biết xấu hổ. Nếu đến vào giờ này rồi lại đánh thức Trịnh Vãn thì bản thân anh cũng sẽ rất lúng túng.
Chờ anh đi vào nhà tắm rồi, Trịnh Vãn lại đứng trên giường lấy một cái ruột gối khác ra, lồng vỏ vào rồi đặt xuống bên cạnh gối mình.
Trong phòng ngủ chỉ mở một ngọn đèn đặt trên tủ đầu giường.
Trịnh Vãn ngồi trên giường lật xem ghi chép mình đã ghi lại trong lần đi công tác này và đọc ít dòng trong cuốn sách dạy giao tiếp.
Trong công việc này, ngoài việc nắm vững kiến thức chuyên ngành ra thì điều quan trọng nhất là phải giỏi giao tiếp với khách hàng nữa. Cô đã nỗ lực rất nhiều trong lĩnh vực này nhưng vẫn thua kém chị Lư vốn biết ăn nói. Cũng may có vất vả mới bù đắp được, cô biết mình không có tài ăn nói nên chỉ có thể hết sức chân thành đối đãi với mọi người. Bấy giờ mới dần dần tích lũy được khách hàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!