Chương 38: (Vô Đề)

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Ai cũng có bí mật.

Trịnh Tư Vận rất đồng ý đối với câu nói này.

Chuyện như tái sinh vốn không nên xảy ra. Vạn vật trên thế gian này đều đang tuân theo quy tắc đã định, chuyện cô bé đã từng trải qua một cuộc sống tối tăm một lần này đương nhiên cũng đã được định sẵn. Nhưng dù cho có như thế nào thì cô bé cũng không nên để cho người thứ hai biết, nhất là người mẹ mà cô bé yêu thương nhất.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô bé được tái sinh chỉ vì một điều.

Để mẹ tránh được tai họa, sống lâu trăm tuổi, cơm áo không lo.

Cô bé cũng không muốn mẹ nhận lấy một chút nguy hiểm nào, làm sao có thể nói cho cô biết loại chuyện trong mắt người ngoài là một chuyện kỳ lạ khó có thể tin được như thế này?

Cô bé cũng có bí mật của mình, vậy thì mẹ chắc chắn cũng có bí mật riêng của cô.

Trịnh Tư Vận cũng không hề quấn quít muốn mẹ nói ra bí mật không thể nói với người thứ hai kia đến tột cùng là cái gì.

Một đêm không mơ gì cả, Trịnh Tư Vận dậy sớm đi học.

Như thường lệ, cô bé chuẩn bị xuống lầu, tài xế đã chờ ở cửa khách sạn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô bé bước ra khỏi thang máy.

Đang muốn đi qua đại sảnh đi ra cửa thì phía sau truyền đến một giọng nam quen thuộc mà lại xa lạ…

"Tư Vận?"

Trịnh Tư Vận hơi dừng lại.

Giọng nói này, đương nhiên là cô bé sẽ không quên.

Nhưng cũng chỉ dừng lại vài giây, cô bé cũng không quay đầu lại, bước nhanh về phía cửa, bỏ lại giọng nói kia ra sau đầu.

Quý Phương Lễ ngơ ngẩn tại chỗ. Cậu ta chắc chắn là cậu ta không nhận sai, đó chính là Tư Vận. Hai người bọn họ cùng nhau lớn lên, có lẽ cậu ta sẽ không nhớ rõ bóng lưng của những người khác, nhưng làm sao cậu ta có thể nhận sai bóng lưng của Tư Vận được cơ chứ, làm sao có thể quên mất được?

Cậu ta nghĩ, chắc là do cô bé không nghe thấy.

Nhưng mà tại sao cô bé lại ở chỗ này?

Đang muốn đuổi theo thì vệ sĩ mặc âu phục giày da bên cạnh mở miệng nhắc nhở: "Huấn luyện viên cưỡi ngựa đang chờ, nếu còn chậm trễ nữa thì sẽ đến muộn."

Quý Phương Lễ chỉ có thể từ bỏ.

Vệ sĩ quay đầu lại báo cáo chuyện này cho Quý Bách Hiên.

Quý Bách Hiên mỉm cười: "Thật là trùng hợp."

Mặc dù Nghiêm Quân Thành cũng không dẫn theo Trịnh Vãn tham gia tiệc tối xã giao gì, nhưng chút chuyện này của anh cũng đã được truyền ra ngoài từ lâu rồi. Dù sao thì anh cũng không muốn che giấu, từ việc bảo trợ lý đặc biệt đến các buổi đấu giá mua về châu báu kim cương giá trị cao, rồi đến mời nhà thiết kế về để tu sửa lại cho Lan Đình. Những chuyện này đều cho thấy trong tương lai không xa, hôn lễ của Nghiêm Quân Thành sẽ diễn ra.

Nhưng mà Nghiêm Quân Thành bảo vệ người vợ tương lai của anh rất tốt, trước mắt trong giới cũng chỉ có những lời đồn đãi này

- anh có vợ sắp cưới.

Về phần đối phương là ai, làm nghề gì, tuổi tác bao nhiêu, hầu như là không có tin tức nào truyền ra.

Lúc nhỏ anh ta có nghe qua một câu nói buồn cười nhất chính là "Thà đi xin cơm với mẹ chứ không đi làm quan với cha", thật sự là chuyện cười lớn nhất trên đời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!