Cha Nghiêm mẹ Nghiêm biết được từ trong miệng cháu trai là con trai ở cùng một chỗ với Trịnh Vãn.
Đừng nhìn Nghiêm Dục năm nay mười lăm tuổi, nhưng cậu ta cũng không phải không biết giữ mồm giữ miệng, không biết trời cao đất rộng. Cậu ta nghĩ, cậu ta cũng đã đi tới nhà của thím tương lai, chú còn ngầm đồng ý để cho cậu ta cầm tiền lì xì, đây chính là ý tứ bật đèn xanh. Cậu ta cũng không cần phải che giấu chuyện này như là bí mật thế kỷ gì cả.
Vì thế, hôm nay cậu ta tới bệnh viện thăm ông nội, nghe ông bà nội lại lẩm bẩm chuyện riêng của chú thì nói: "Ông nội, bà nội, hai người cũng đừng lo lắng nữa, chú đã có bạn gái rồi, có thể sẽ lập tức kết hôn. Cho nên ông nội phải nhanh chóng khỏe lại, đến lúc đó còn phải tham gia hôn lễ của chú nữa."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ông Hai sợ hãi đến nỗi mặt biến sắc.
Vừa mới đầu còn tưởng rằng Nghiêm Dục đang ăn nói lung tung, sau khi hỏi han cho kỹ càng, rốt cục cũng xác định được tính chân thật của chuyện này.
Cha Nghiêm thở dài một tiếng: "Thật là oan nghiệt mà!"
Vẻ mặt của mẹ Nghiêm thì lại giật mình, nhưng trong lòng thì lại thở phào nhẹ nhõm.
Được được được!
Chồng của Trịnh Vãn đã chết rồi sao?
Mặc dù suy nghĩ như vậy thì có phần hơi nghiệp, nhưng bà ấy cũng hiểu được, nếu như không phải chồng của Trịnh Vãn đã qua đời thì con trai chắc chắn sẽ không có cơ hội nối lại tình cũ với Trịnh Vãn. Đủ loại dấu hiệu những năm gần đây, không chỗ nào không cho thấy, con trai sẽ không ở với một người nào khác ngoài Trịnh Vãn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mẹ Nghiêm niệm A Di Đà Phật.
Vẻ mặt của cha Nghiêm phức tạp, nhưng rốt cuộc cũng cảm thấy thả lỏng, buổi tối bất ngờ ăn thêm nửa chén cơm.
Ngày hôm sau, vẻ mặt của mẹ Nghiêm vui mừng đến tập đoàn Thành Nguyên một chuyến, muốn chính tai xác nhận lại chuyện này từ chỗ con trai. Trong lòng bà ấy đều đang lên kế hoạch, vòng ngọc tích góp lâu như vậy rốt cuộc cũng có thể đưa ra rồi. Lại nhìn gương mặt của con trai quanh năm nhíu chặt mày nay lại giãn ra, trong lòng bà ấy cảm thấy vô cùng yên lòng.
Những năm gần đây, bà ấy cũng đã không còn suy nghĩ nhiều nữa.
Không hề hy vọng xa vời con trai có thể thoát khỏi tình cũ, yêu đương kết hôn sinh con với người khác như bình thường.
Nhưng lão già nhà bà ấy lại không buông bỏ được, ỷ vào việc mắc bệnh mà cố gắng ép Quân Thành cúi đầu. Nhưng tính tình của Quân Thành lạnh lùng cứng rắn như vậy, làm sao có thể chèn ép chính mình đây?
Tính tình của anh vốn là đã như vậy, những năm gần đây cần gì phải tự đi vào ngõ cụt nữa chứ?
Bà ấy đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng dù là vậy thì bà ấy cũng đau lòng! Đau lòng con trai qua nhiều năm như vậy vẫn luôn lẻ loi một mình, già rồi cũng lẻ loi hiu quạnh.
"Vâng." Nghiêm Quân Thành bình tĩnh trả lời: "Khi nào kết hôn thì phải xem tâm tình và thời gian của em ấy. Nhưng chắc chắn sẽ kết hôn."
Mẹ Nghiêm vui mừng ra mặt: "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, mẹ và cha con đều không có ý kiến gì cả, chuyện vui lớn như vậy, khi nào chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm bàn bạc một chút có được không?"
Sau gần một phút im lặng.
Bà Nghiêm đưa mắt nhìn sắc mặt bình thản của đứa con trai đang ngồi trên ghế làm việc.
Bà ấy kinh ngạc, thu lại niềm vui trên mặt, thử gọi anh một tiếng: "Quân Thành?"
"Không được."
Nghiêm Quân Thành ung dung đứng dậy: "Không cần phải gặp mặt, cũng không cần ăn cơm. Cô ấy cũng không cần gặp hai người."
Lời này...
Mẹ Nghiêm biết rõ tình cảm của con trai đối với Trịnh Vãn.
Như vậy là không cho bọn họ gặp gỡ Trịnh Vãn sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!