Chương 30: (Vô Đề)

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Ngày hôm sau là thứ bảy.

Trịnh Vãn thức dậy sớm hơn bình thường nửa tiếng.

Công việc của cô bận rộn, không có thời gian chuẩn bị bữa sáng, hằng ngày cô sẽ mua bánh bao và sữa đậu này ở cửa hàng tiện lợi để giải quyết.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trong phòng bếp nhỏ hẹp, cô sợ làm ồn đến con gái nên cố gắng nhẹ tay nhẹ chân.

Trịnh Tư Vận thức dậy, còn tưởng mình nhìn nhầm. Cô bé đi vòng ngược lại, nhìn thấy bữa sáng trên bàn ăn, rồi ngẩng đầu mẹ đang bận rộn dưới ánh nắng ban mai dịu nhẹ.

Cô bé dựa lên cánh cửa, hỏi: "Mẹ đang làm gì vậy?"

Trịnh Vãn quay đầu lại trấn an cô bé: "Sắp xong rồi, mau đi đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng."

"… Dạ!"

Trịnh Tư Vận đi vào toilet nhanh chóng rửa mặt xong, trở lại trước bàn ăn.

Trịnh Vãn bê đĩa ra, dịu dàng nói: "Uống sữa đậu nành hay là sữa bò?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Có sữa đậu nành ạ?"

"Ừ, là sữa đậu nành tươi vừa ép."

Trịnh Tư Vận giật mình: " Mẹ dậy lúc nào thế ạ."

"Không sớm lắm đâu."

Nói rồi Trịnh Vãn cầm hai ly sữa đậu nành nóng hôi hổi ra, cô bưng rất vững, không tràn ra ngoài một giọt nào.

Đến cả bản thân cô cũng cảm thấy ngạc nhiên, thế mà bây giờ cô đã luyện được bản lĩnh này.

Rõ ràng trước kia chẳng biết làm cái gì cả.

Trịnh Tư Vận vội nhận lấy, sau đó hai mẹ con mới ngồi xuống ăn bữa sáng.

Thời gian có hạn, bữa sáng cũng tương đối đơn giản, sữa đậu nành, sủi cảo chiên và trứng gà.

Trịnh Vãn cúi đầu, ngón tay trắng nõn lột vỏ quả trứng gà.

Tâm trạng cô có tâm sự nặng nề, nhưng không biết nên mở miệng như thế nào cả.

Trịnh Tư Vận uống một hớp sữa đậu nành, bọt sữa đậu nành dính trên khóe miệng cô bé, cô bé không lau mà nói: "Uống rất ngon!"

"Thích uống thì tốt." Trịnh Vãn mỉm cười, để một quả trứng gà đã lột vỏ xong vào chiếc đĩa nhỏ đặt trước mặt cô bé.

"Mẹ, có phải mẹ có chuyện gì muốn nói với con hay không."

Trịnh Tư Vận không nhịn được nữa. Vẻ mặt mẹ cứ muốn nói lại thôi, khi thì nhíu mày, mắt đảo liên hồi. Nhưng mà mãi không mở miệng, đến cô bé còn sốt ruột thay mẹ, quyết định chủ động hỏi.

Ngược lại làm Trịnh Vãn xấu hổ.

Tuy tình mẹ con là quan hệ thân mật nhất trên đời này, nhưng có vài chuyện cô thật sự không mở miệng được.

Cô rủ hàng mi, khẽ hỏi: "Tư Vận, con, có phải là con không thích anh ấy lắm không."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!