Chương 27: (Vô Đề)

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Ngày hôm sau.

Trịnh Vãn đến thẩm mỹ viện làm việc sớm hơn dự kiến. Khi quản lý cửa hàng hỏi cô có muốn nghỉ phép năm không, cô kiên quyết lắc đầu từ chối.

Cô vẫn muốn giữ kỳ nghỉ phép năm của mình cho đến sau kỳ thi tuyển sinh trung học của Tư Vận.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Khi Trần Mục còn sống, bọn họ luôn dẫn con gái và cha mẹ cô đi du lịch vài lần, việc này dường như đã thành thói quen. Sau khi anh ấy mất, cô bận rộn với công việc. Bây giờ nghĩ lại, đã lâu rồi cô không đưa cha mẹ và Tư Vận ra ngoài chơi.

Sau khi đi nghỉ trở về, rất nhiều khách hàng của Trịnh Vãn đang đợi cô, cả buổi sáng không có thời gian để nghỉ ngơi.

Nghiêm Quân Thành cũng đến công ty đúng giờ.

Ở vị trí của mình, anh không thoải mái như những người khác tưởng tượng. Ngược lại, mỗi ngày thức dậy đều có rất nhiều cuộc họp đang chờ anh đưa ra quyết định.

Vô số cuộc họp, vô số dự án trong trạng thái mở.

Anh thậm chí còn bận rộn hơn hầu hết các nhân viên văn phòng. Anh có thể tay trắng lập nghiệp, trải qua quá trình gian khổ để đi đến ngày hôm nay, có may mắn và cả năng lực hơn người. Đối với những việc mà người khác cảm thấy khó khăn, anh hầu như không cần phải cau mày mà vẫn có thể tìm ra cách giải quyết hoàn hảo nhất trong tích tắc.

Trợ lý đặc biệt Vương cầm theo tài liệu đã được sắp xếp đến gõ cửa.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Theo thường lệ, sau khi báo cáo tình hình, anh ta nên lặng lẽ ra ngoài, không làm phiền công việc của Tổng giám đốc Nghiêm.

Ai ngờ, anh ta vừa lùi lại một bước, còn chưa kịp nói: "Tổng giám đốc Nghiêm, tôi đi ra ngoài trước", Nghiêm Quân Thành đã ngăn anh ta lại, hỏi một câu chẳng liên quan gì đến công việc: "Gần đây có nhà hàng nào ngon không?"

Trợ lý đặc biệt Vương sửng sốt một chút, sau khi ý thức được, vội vàng cúi đầu nói: "Có, tổng giám đốc Nghiêm, không biết anh muốn ăn nhà hàng Trung hay nhà hàng Tây?"

"Nhà hàng Trung." Anh đáp.

"Tổng giám đốc Nghiêm, anh thích món ăn nào?"

Nghiêm Quân Thành có lẽ cũng không ngờ đến sẽ phiền phức như vậy.

Anh đã không có sắp xếp hẹn hò nhiều năm rồi, đã lạ lẫm với những thứ này từ lâu. Lúc đó họ vẫn còn là sinh viên, không chọn nơi nào khác ngoài phố ẩm thực thức ăn phong phú.

Trợ lý đặc biệt Vương cũng là người khôn ngoan, vì vậy anh ta tự nhiên đoán rằng việc này có liên quan đến Trịnh Vãn.

Thấy Nghiêm Quân Thành im lặng như đang suy nghĩ, anh ta suy nghĩ trong đầu một hồi và đưa ra một đề nghị: "Tổng giám đốc Nghiêm, bây giờ là mùa đông, thời tiết lạnh, có lẽ ăn lẩu sẽ tốt hơn. Tôi nghe nói rằng có cháo lẩu vị thanh nhạt ăn rất ngon."

Nghiêm Quân Thành chậm rãi gật đầu: "Sắp xếp đi, đặt một phòng yên tĩnh."

Trợ lý đặc biệt Vương suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Có bao nhiêu người?"

"Hai."

"Được, tổng giám đốc Nghiêm."

Thấy Nghiêm Quân Thành chưa bảo mình ra ngoài, trợ lý đặc biệt Vương đứng sang một bên, chờ lệnh của anh ta.

Quả nhiên, Nghiêm Quân Thành trong đầu còn có chuyện khác, suy nghĩ một chút, nói: "Còn có chuyện giao cho cậu làm."

"Anh nói đi."

"Đi và chú ý xem có viên kim cương nào tốt không. Đi hỏi ở các buổi đấu giá hoặc nhà sưu tập, sau đó liên hệ với các nhà thiết kế. Nhẫn để đeo hàng ngày, nhẫn đính hôn và nhẫn cưới phải có đủ hết."

Trợ lý đặc biệt Vương rất ngạc nhiên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!