Nửa tiếng sau.
Trịnh Vãn bưng thức ăn lên, trên chiếc bàn ăn hình vuông nhỏ có một đĩa canh cá, thăn bò sốt tiêu ngọt và bắp cải xào.
Cô cởi tạp dề ra đi rửa tay lần nữa rồi mới ngồi vào, múc cho Nghiêm Quân Thành một chén canh cá.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Uống canh trước đi."
Nghiêm Quân Thành tiếp lời.
"Cẩn thận nóng."
Nghe cô nói, anh giảm tốc độ uống canh lại. Anh là một người đàn ông khó tính, khi còn trẻ, ăn uống cũng không gây ra tiếng động.
Trịnh Vãn đã quen với việc chăm sóc con gái trên bàn ăn.
Giờ phút này cũng gắp một đũa thịt bò, lại kịp thời nhớ tới người đối diện là Nghiêm Quân Thành.
Anh mắc chứng sạch sẽ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hành động này có vẻ không phù hợp.
Mới nghĩ như vậy, anh đã lạnh nhạt bưng chén nhận lấy.
Trịnh Vãn mỉm cười: "Hương vị thế nào, có hợp khẩu vị của anh không?"
"Mùi vị rất ngon."
Nghiêm Quân Thành khó tính, nhưng cũng không khó tính, về khoản ăn uống anh không bao giờ kén chọn. Đối với anh mà nói, anh không có cảm giác thèm ăn, ăn cơm chỉ đơn giản là lấp đầy bụng.
Là ngọt hay đắng.
Là cay hay thanh đạm.
Anh giống như đã mất khả năng nếm và cảm nhận.
Bây giờ vị giác đang dần quay trở lại.
"Anh thích ăn gì?" Trịnh Vãn nói: "Có thể nói cho em nghe, em sẽ cố gắng nấu thử."
"Em thích nấu ăn?" Anh như lơ đãng hỏi cô.
Trịnh Vãn dừng lại, cười lắc đầu: "Chưa đến mức thích hay không thích, chỉ là lo lắng bên ngoài không hợp vệ sinh."
Khi còn trẻ, cô cũng thích ăn thức ăn bên ngoài. Cho dù đó là đồ chiên trong quầy hàng bán đồ ăn nhanh hay hoành thánh trên phố ẩm thực, cô đều thích.
Năm tháng vô tình trôi đi.
Cho đến khi đưa con gái đi thăm danh lam thắng cảnh, con gái ầm ĩ đòi ăn xúc xích nướng. Trong tiềm thức cô sẽ nhíu mày, điều đầu tiên cô cân nhắc là chất lượng vệ sinh.
Lúc này tuổi thanh xuân hoàn toàn không còn thuộc về cô.
Nghiêm Quân Thành lại múc nửa chén canh cá: "Nếu không thích, sau này đừng làm nữa."
Anh lại nhìn về phía cô: "Nấu cơm, quét dọn vệ sinh, những chuyện vặt vậy đều có thể để cho người khác làm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!