Chương 22: (Vô Đề)

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Quý Bách Hiên không kịp phản ứng, trà trong chén suýt nữa làm anh ta bỏng.

Đều là nhân vật trên thương trường, những lời này của Nghiêm Quân Thành cũng không tính là mờ mịt. Anh ta nhanh chóng hiểu được, cố gắng trấn tĩnh lại, đáp lại như không có việc gì xảy ra: "Quả thật ai cũng nói thời tiết ở Đông Thành không tốt, nhưng tôi đã quen rồi. Tôi không nói về anh, tổng giám đốc Nghiêm. Nếu không phải vì một cái gì đó quan trọng, tôi không muốn đến đây một lần nữa."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Nam Thành địa linh nhân kiệt." Nghiêm Quân Thành nói: "Đây là một nơi tốt, vợ tôi rất thích nơi này, nhưng tôi không muốn cô ấy nhìn vật nhớ người, hao tâm tổn trí."

Tim Quý Bách Hiên chùng xuống, nhưng trên mặt lại không biểu hiện gì: "Hẳn là vậy. Lần này đã quấy rầy cô Nghiêm rồi, lần sau có cơ hội, tôi nhất định sẽ đến thăm hỏi xin lỗi, mong cô Nghiêm yên tâm. Phương Lễ là con ruột của tôi, tôi thương yêu còn không kịp, chắc chắn sẽ làm tròn trách nhiệm của người làm cha đối với nó."

"Đó là việc nhà của giám đốc Quý. Tôi tin rằng nó sẽ được xử lý thỏa đáng nhất."

Nghiêm Quân Thành đứng dậy.

"Không còn sớm nữa, cảm ơn sự hiếu khách của anh." Anh nói thêm: "Hôm qua vợ tôi mắc mưa bị hoảng sợ, hiện giờ cô ấy vẫn đang ở trong bệnh viện. Tôi không yên tâm. Tôi còn phải quay lại xem một chút, mong giám đốc Quý lượng thứ."

Quý Bách Hiên cũng vội vàng đứng dậy đưa tiễn.

"Tổng giám đốc Nghiêm quá khách sáo rồi." Giọng điệu anh ta tự trách: "Chuyện gia đình của tôi làm phiền tổng giám đốc Nghiêm và vợ anh. Đáng tiếc lần này quá vội vàng, nếu không nhất định sẽ đi qua nhận lỗi."

"Nhận lỗi thì không cần."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nghiêm Quân Thành dừng bước, nhìn về phía Quý Bách Hiên.

Trên mặt đã không còn ý cười khách sáo, thậm chí còn có vài phần nghiêm túc.

Quý Bách Hiên cảm thấy kinh ngạc…

"Giám đốc Quý, chuyện nhà rắc rối nhất chính là liên lụy người ngoài." Nghiêm Quân Thành vội vàng nhìn đồng hồ: "Đương nhiên, tôi tin rằng với năng lực của giám đốc Quý, nhất định có thể dập tắt tất cả sóng gió. Mưa ở Nam Thành, đừng trôi đến đến Đông Thành."

"Chắc chắn rồi." Quý Bách Hiên thu hồi nụ cười trên mặt, nghiêm túc đáp lại.

Sau khi nhìn Nghiêm Quân Thành rời đi, Quý Bách Hiên xoay người trở lại phòng bao, nét mặt âm trầm.

Anh ta bực bội kéo cà vạt. Đến độ tuổi của anh ta mà còn bị người ngoài lạnh giọng nhắc nhở như vậy, đương nhiên không dễ chịu.

Anh ta không nghĩ tới, Giản Tĩnh Hoa lại chọc giận Nghiêm Quân Thành.

Vốn tưởng rằng có thể nhân cơ hội này gắn kết quan hệ với Nghiêm Quân Thành. Ai có thể ngờ được, Nghiêm Quân Thành chán ghét đến mức không cần điều tra. Anh ta không cần nghĩ cũng biết ngày hôm qua Giản Tĩnh Hoa không tìm được Phương Lễ nên phát điên, quấy rầy những người không nên quấy rầy, Nghiêm Quân Thành tức giận cũng phải.

Có điều, việc cấp bách trước mắt vẫn là đưa con trai về Đông Thành.

Phải mang nó về mà không ôm hận thù.

Anh ta không muốn một đứa con trai luôn tràn ngập thù hận với anh ta.

Đời người thật sự không cần tự chuốc lấy cực khổ.

Sáng sớm hôm sau.

Nghiêm Quân Thành và nhân viên nhà hàng Berman gần như xuất hiện đồng thời trong phòng bệnh.

Nghiêm Quân Thành tự nhiên đặt âu phục sang một bên. Trịnh Vãn nhận lấy, xoay người treo âu phục lên. Cô thấy bên ống tay áo có nếp gấp, đưa tay muốn vuốt phẳng

- hình như cô đã quen với động tác dịu dàng như vậy. Nghiêm Quân Thành mỉm cười nhìn chăm chú. Nhưng anh kịp thời nghĩ đến cái gì đó, kiềm chế nét mặt mình, như thể nụ cười lúc đó chỉ là ảo ảnh.

Nhân viên nhà hàng lúng túng: "Tôi xin lỗi, quản lý không thông báo rằng có hai người dùng bữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!