Sau khi xuống xe, Trịnh Vãn đến một siêu thị gần khu dân cư.
Lúc này không có món nào tươi nữa, sau khi chọn một quả dưa chuột và mua trứng, cô đến một quán thường lui tới để mua nửa con vịt quay. Trời đã tối, cô bước nhanh trên đường, đụng phải mấy người hàng xóm đi tới đi lui, lúc định xuống lầu, cô ngẩng đầu lên theo thói quen, thấy đèn trong phòng còn sáng nên không nhịn được nữa mà cười lên. Mọi mệt nhọc cả ngày trong cô cũng tan biến.
Trong phòng của Trịnh Tư Vận có một chiếc máy tính.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi hoàn thành bài kiểm tra do giáo viên giao, cô bé đặt tâm trí vào màn hình máy tính.
Đối với một người đã được sống lại từ quá khứ, nghĩ đến chuyện vẫn còn rất nhiều cơ hội kinh doanh chưa được khám phá, cô bé rất khó ép mình bỏ qua chúng.
Điều đầu tiên cô bé xem xét là loại tiền ảo trở nên phổ biến sau này.
Ở kiếp trước, một học sinh cuối cấp như cô bé đã từng tiếp xúc và kiếm được chút tiền nhờ tiền ảo. Cô bé cũng đã tìm hiểu nó, nhưng dù có khả năng phán đoán thế nào thì thời đỉnh cao của tiền ảo cũng đã lặng lẽ trôi qua.
Trong bất kỳ ngành nghề nào, khi hầu hết mọi người biết rằng nó có thể kiếm được nhiều tiền, điều đó có nghĩa là họ không còn ăn được chén cơm này nữa.
Mọi người không thể nhận thức cơ hội sinh lời trước khi kiếm được lợi nhuận.
Trịnh Tư Vận nghiên cứu nghiêm túc đến nỗi cô bé không nghe thấy tiếng mở cửa. Trịnh Vãn cho cô bé đủ riêng tư, chỉ đứng ở cửa, nhẹ nhàng nhắc nhở cô bé: "Tư Vận, đừng lại gần máy tính quá, cẩn thận mỏi mắt…"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trịnh Tư Vận hốt hoảng.
Giống như là làm chuyện không hợp tuổi ở sau lưng mẹ nên cô bé vô thức cảm thấy áy náy, lưng cứng đờ, hoảng hốt click chuột muốn thoát khỏi trang web.
Thực ra cô bé không cần lo lắng gì cả, bởi vì mẹ cô bé không thể hiểu được những điều này.
Tất nhiên là Trịnh Vãn nhìn thấy tất cả những điều này trong mắt cô bé.
Nhưng cô không vạch trần con gái mình, sau khi mang món dưa chuột xào đơn giản và trứng bác, hai mẹ con ngồi vào bàn ăn. Vì chuyện vừa rồi, Trịnh Tư Vận cảm thấy có lỗi nên im lặng một cách bất ngờ, chỉ tập trung vùi đầu vào trong bát cơm. Trịnh Vãn nhìn lọn tóc xoăn của cô bé, suy nghĩ một chút rồi nhẹ nhàng hỏi: "Tư Vận, có phải là con..."
Trái tim của Trịnh Tư Vận đập điên cuồng.
Mẹ có phát hiện ra điều gì không? Cô bé phải thừa nhận sao? Cô bé phải nói gì đây?
Nếu cô bé nói thẳng với mẹ, mẹ có thể chấp nhận được sự thật không?
"Có phải là con đang yêu không?"
"... Ể?" Trịnh Tư Vận ngẩng đầu lên, đầu óc trống rỗng, cô bé ngơ ngác nhìn mẹ mình.
Thấy dáng vẻ này của cô bé, Trịnh Vãn thở dài trong lòng, trên mặt vẫn giữ nguyên vẻ ôn hòa, dịu dàng nói: "Hồi mẹ ngang tuổi con, nếu có nam sinh để thích thì đó cũng không phải là chuyện xấu."
Trịnh Tư Vận: "..."
Cô bé cảm thấy như thể có một chiếc xe tăng đang nghiền nát não mình, tạo nên tiếng vang ầm ầm vậy.
Từ từ đã.
Vậy là mẹ đang nghi ngờ cô bé đang lén lút yêu sớm.
Trịnh Vãn không phải là một người mẹ hay giảng đạo lý. Cô biết đầu óc mình không được tính là thông minh. Hơn nữa ở tuổi mười lăm, chắc chắn cô không được thông minh và điềm tĩnh, nhạy bén như con gái mình. Kinh nghiệm sống của cô cũng không đủ phong phú để có thể dạy cho con gái.
Trải nghiệm sống của cô chưa chắc đã đúng với con.
Những gì cô cho là đúng chưa chắc đã áp dụng được cho con của cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!